Warning: Declaration of class_bbcode::convert_emoticon($matches = Array) should be compatible with class_bbcode_core::convert_emoticon($code = '', $image = '') in /hermes/bosnacweb07/bosnacweb07as/b283/d5.kekho/public_html/forums/sources/classes/bbcode/class_bbcode.php on line 641 Lời động viên chân thành - Hoainiemchonxua - PLEIKU PHỐ NÚI FORUMS

Welcome Guest ( Log In | Register )

> Lời động viên chân thành - Hoainiemchonxua
Hoainiemchonxua
post Mar 8 2009, 04:58 PM
Post #1


Giọt Lệ Quân Vương
***

Group: Members
Posts: 2,416
Joined: 3-March 09
Member No.: 2,147
Country



Lời động viên chân thành

Hoainiemchonxua


Chào chị, chị khỏe không ?qua nay không mở máy được vì đường nét có vấn đề, sáng giờ mở mail vừa đọc ,vừa trả lời mail. Lúc này đơn vị cũ chuẩn bị đại hội nên anh em mail thường cho nhau, kẻ góp tiền người book phòng. Tháng 5 này sẽ đại hội ở Cali. À mà chị ở Cali thì phải ? nhớ vậy ! Em không có sure là đến đó được không vì chưa nắm được lượng khách hàng cần em vào tháng 5 thế nào ? nếu vừa đủ để làm thì ok , nhiều người cần đến em thì có lẽ sẽ không đi. Em không biết phải động viên chị như thế nào đây, nhưng chị cứ nghĩ rằng mình mới chỉ bắt đầu cái KHÔNG = 0. Từ 0 làm ra cái có tức là mình 0 còn là số 0 rồi đó chị ! chúc mừng cho chị , cho dù chị làm việc gì nơi đây không quan trọng, quan trọng là chị đã làm được việc. Nếu ý nguyện chị muốn đem cháu Châu sang thì đây là ý kiến chân tình của em dành cho chị , Đồng ý là có thực mới giựt được đạo, nhưng ở giai đoạn đầu này của chị tiền bạc không có nghỉa là cứu cánh tuyệt đối cần phải lo toan, chỉ làm vừa đủ, thời gian còn lại chị nên chuẩn bị mọi thứ để sau 3 năm chị có thể lấy cho bằng được cái bằng citizen , có như vậy cháu Châu sẽ không lãng phí tuổi xuân chờ đợi oan uổng...và, ngay bây giờ, nếu đã có green card thì chị nên bắt tay ngay thủ tục bảo lảnh cháu ngay, để khi chị có quốc tịch bổ túc vào sẽ không mất thời gian .nghề nghiệp cháu Châu nếu ở VN thì thật quí hiếm, nhưng đối với Mỹ này có lẽ cháu còn phải quay lại trường lớp một thời gian. Chị cũng đừng quên nhe , nên bắt đầu làm cô học trò ngoan đi là vừa ....hihihi....Đừng tiếc rẻ mình là giáo sư triết nữa , nên triết lý cho mình bây giờ thiết thực hơn chị ạ. Chị, Ãi Nam Quan đã thực sự mất rồi chị ạ ! Còn mủi Cà Mau ư ? Dưới một chế độ toàn trị bằng những con người dốt nát, thì cái ngày chị trở về để thấy Mủi Cà Mau chắc cũng trôi theo dòng nước mà về biển khơi rồi chị ạ ! Bây giờ nó đang xói mòn cũng bởi chính sách đắp đặp ngăn bờ không đúng cách....Hoan nghênh mơ ước của chị , chẳng những chị sẽ đi hết nước Mỹ mà cả 5 Châu nếu chị muốn; tuy rằng chị không giàu theo nghĩa từ VN nhưng chị hoặc em hoặc ai đó sống trên đất Mỹ, Thích Là Được...........

Xin nợ chị phần sau sẽ nói nhiều nhe chị, chúc chị một ngày thật vui..À, chị có nhận hình được không ? Chào chị, em viết tiếp đây chị ! Có nhiều điều muốn nói nhưng không thể cùng một lúc; vậy thì nhớ đến đâu viết đến đó chị gắng đọc nhe ! Bây giờ em kể chị nghe mẩu chuyện nhỏ này, hy vọng chị vừa vui , vừa thấy mình rõ hơn. Em có quen một người bạn cũng là giáo sư trường Đoàn Thị Điễm ở Cần Thơ, quen 5 năm qua email, trao đổi nhiều điều hữu ích cho nhau, cô ta 54 tuổi, cũng có một cậu con trai sau một lần lập gia đình vỏn vẹn 1 tháng với anh chàng Việt Cộng nhà quê và li dị sau đó. Thằng con trai bây giờ còn đang học và hy vọng sẽ là ngôi sao trong làng kich nghệ. Năm năm qua ,ông bạn già chung trại tù với em cấp bậc ngày xưa rất cao, nhưng đặc biệt là chưa lấy vợ bao giờ...Ông ta là diện HO muộn màng nhất sang đây cùng gần gũi với em, thật đáng tội nghiệp, tội cho một thân thế vụn vỡ, tội cho một thanh niên 63 tuổi lạc lõng, trơ trọi....Em giới thiệu ông ta cho Ngọc, 2 người rất hợp nhau qua email , tuy nhiên Ngọc thì dứt khoát không sang Mỹ , em phải làm một nhịp cầu và cuối cùng thì nàng đồng ý và sang bằng diện hôn thê.

Anh chàng này cũng chẳng khá gì hơn vì mới 5 năm định cư, sống khép kín nên chẳng hiểu nhiều nơi mình sống. Như vậy vô tình em lại có 2 trách nhiệm cùng một lúc, trách nhiệm đối với 2 người bạn. Ngày đầu tiên Ngọc sang đây cách nay 5 tháng và kịp nhận ra 2 trong cùng một lúc rằng chẳng ra tích sự gì với cái job part time của anh bạn em, càng nhận rõ chính mình chã ra làm sao với cái xứ sở mới mẻ này.. Cô ta định thần trong sự hụt hẩng và warning em một câu xanh rờn thế này< Tôi mà chẵng làm nên tích sự gì thì anh phải lãnh đủ số phận vợ chồng tôi đó !!>Em nghe qua mà rợn tóc gấy...biết phải làm sao ? Đành bàn nửa chơi nửa thật với 2 người, thôi thì Cô giáo nên thức thời mà đi học lại đi ? Vừa hiểu nghề vừa tiếp xúc xã hội cho quen.. cô ta chợt sáng mắt ra như bắt được điều hữu lý cho cô và dõng dạc ..Được đó! vậy thì học gì nói nghe coi? ok, trước tiên học esl ban đêm, ban ngày học nail ?- quyết định vậy đi, tôi liều một phen, chứ qua đây mà cứ nghĩ đến kiếm dolla thì thấy càng xa vời trước mắt...Thật không hỗ danh cho cô giáo trường Đoàn Thị Điễm, em thầm cám ơn Ngọc đã không phụ lòng em, cũng không phụ chồng cô. Tuần lể thứ nhì sang Mỹ , em chở cã 2 vợ chồng đi apply học ESL, và học NAIL. Anh bạn già lì lộm mãi đến bây giờ mới chịu đi học, không biết có phải đi học ESL để giử vợ hay không nữa...Thật không ngờ lòng quyết tâm của Ngọc , chỉ 2 tháng rưởi sau đó cô ta tốt nghiệp bằng NAIL. Vợ chồng bây giờ rất vui vẻ, nhưng anh bạn của em khổ sở vì học ESL chung với vợ, đi thì thôi, về nhà thì nhất nhất bị vợ bắt đối thoại bằng tiếng Anh.Mặt anh ta thì nhăn nhó nhưng tôi thầm hiểu trong lòng của anh vui sướng lắm... Lúc này anh ta hay rủ em đi uống cà fê, có lẽ muốn nói lên lời cám ơn đối với em. Hôm nọ anh ta chủ động ga lăng vợ bằng cách tự đi chợ mua thức ăn và tự làm một party để mừng , ngồi vào bàn nâng ly chúc mừng cho vợ, rose4u.gif không ngờ bị vợ sửa lưng làm anh ta cụt hứng. Tại sao anh làm một việc quá sớm đến như vậy ? em có bàn với anh S.. là gíúp em lấy thêm cái bằng làm TÓC nữa, đến lúc đó làm một lần để thếch anh S.. cũng chẳng muộn?... Anh ta ngơ ngác nhìn tôi mà tôi thì vừa gật đầu vừa lắc lắc.. gật đầu là xác nhận vợ anh ta chưa chịu đi làm đòi học thêm bằng tóc. Lắc lắc vì không ngờ anh bạn tôi có một cô vợ quyết đoán và khẳng khái như vậy..Qua 3 ly beer, lần đầu tiên anh thú nhận trong đời anh rơi nước mắt, nước mắt sung sướng vì có được một người bạn, một người vợ thế này... anh ôm chằm lấy em hôn lấy hôn để, càng hôn anh càng khóc to...thật khó mà lĩnh hội hết nỗi hạnh phúc trong lòng của anh bây giờ. Và, cũng thật khó mà diển tả cái cảm nhận thực sự của người vợ đối với người chồng hiện lên nổi xúc động trên gương mặt của Ngọc...Bây giờ em mới thấy rằng Ngọc đã làm đúng hơn những gì em nghĩ đúng về Ngọc, và em tin là bạn em sẽ hạnh phúc , và em cũng tin rằng kể từ bây giờ trở đi, Ngọc sẽ vững tin và đầy tự tin những gì Ngọc đã giành được và sắp sửa có những gì Ngọc cần sau này.

Xin cám ơn trời đã cho em thấy được nhiều điều tốt lành....
Em rất vững tin nơi chị, triết lý cho cuộc sống là bằng lòng với những gì đang có và vững niềm tin ở ngày mai..mọi sự sẽ đổi thay theo năm tháng, hãy an tâm và đặt hết niềm tin chính mình chị nhé !. rose4u.gif


--------------------

Say men rượu ngày mai sẽ tỉnh
Say men tình mãi mãi vẫn còn say !
Go to the top of the page
 
+Quote Post

Posts in this topic


Reply to this topicStart new topic

 



Lo-Fi Version Time is now: 23rd July 2025 - 06:52 AM