Welcome Guest ( Log In | Register )

32 Pages V  « < 26 27 28 29 30 > »   
Reply to this topicStart new topic
> Trang tạp chí tiếu lâm xã hội chủ nghĩa, Thành lập bởi các em học sinh quốc nội.
bkim
post Jan 5 2012, 05:32 PM
Post #325


Bảo vệ tổ quốc
***

Group: Năng Động
Posts: 1,094
Joined: 19-July 09
Member No.: 4,047
Country









Cũng là cán bộ

Ông lão nông dân kia sống cô độc, chỉ có con chó làm bạn suốt mười mấy năm trời! Ông coi nó như một người thân! Một hôm nó bổng lăn ra chết! Ông lão buồn lắm và quyết định chôn cất con chó chứ không làm thịt ăn như những người khác!

Ông tới một nghĩa địa dành riêng cho cán bộ, liệt sĩ (nghĩa trang liệt sĩ) hỏi cán bộ cai quản để xin chôn con chó của mình trong đó! Ông cán bộ nghe xong chuyện liền nói:

_ Tôi cũng thông cảm cho hoàn cảnh của ông! Ông thương gia súc như vậy đáng được biểu dương! Nhưng rất tiếc tôi không thể giúp ông được! Nghĩa trang này chỉ dành cho cán bộ đảng viên và các liệt sĩ mà thôi! À này, ông có thể tới nhà thờ nói với ông cha xem ông ta có thể cho phép ông chôn nó ở nghĩa địa công giáo không nhé!

_ Cám ơn ông cán bộ! Ông nghĩ nếu tôi dâng cúng cho nhà thờ 3 tỉ (tiền Hồ) thì cha xứ có cho phép tôi chôn con chó trong nghĩa địa đó không?

_ Ồ khoan đã! Ông có nói với tôi ông là nông dân, để tôi xét lại lý lịch của nó xem sao! Được rồi! Bác dạy "Cán bộ là đầy tớ của nhân dân" mà nó là đầy tớ của ông thế thì nó cũng là cán bộ đảng viên rồi! Ông được quyền chôn cất nó trong nghĩa trang này đấy!


--------------------

Tròn xoe
Go to the top of the page
 
+Quote Post
bkim
post Jan 5 2012, 05:36 PM
Post #326


Bảo vệ tổ quốc
***

Group: Năng Động
Posts: 1,094
Joined: 19-July 09
Member No.: 4,047
Country





Anh là ai? Anh là ai?



--------------------

Tròn xoe
Go to the top of the page
 
+Quote Post
bkim
post Jan 5 2012, 05:41 PM
Post #327


Bảo vệ tổ quốc
***

Group: Năng Động
Posts: 1,094
Joined: 19-July 09
Member No.: 4,047
Country









Vè 2012

Tùng cắc cắc tùng, tùng tùng cắc cắc …
Lời quê góp nhặt, đặt thành bài vè …

Vè rằng:

Nghe vẻ nghe ve, Nghe vè bão giá
Tiền in như lá, Lạm phát tràn làn
Thực phẩm leo thang, Dân tình khốn đốn
Bữa ăn thiếu thốn, Thịt cá đìu hiu…
Công nhân chắt chiu, Đêm lo ngày đói
Con cái còm cỏi, Vợ chồng xót xa
Nước mắt chan hòa, Giận đời khốn nạn
Quan thì lắm bạc, Dân lại đói meo.

Nông dân đã nghèo,Nay càng khốn khổ,
Vụ huề vụ lỗ, Vì giá vật tư,

Vì bọn đầu cơ, Vì quân tham nhũng,
Làm ra nông phẩm, Bị chặt trước sau,

Chúng chặt ba đầu, Chung chi nhiều trạm,
Mặc kệ thê thảm, Đời sống dân ta.
Sinh viên học xa, Điện, nhà lên giá,
Trước đã vất vả, Nay thêm lo âu,

Kiếm tiền ở đâu? Đắp vào chi phí.
Thôi đành mì gói, Rau củ quanh năm.

Nhưng lòng hờn căm, Lũ con quan chức
Tiền dân, của nước, Tiêu phí tan hoang…

Uất hận dân oan, Ruộng cày bị cướp
Đền bù mỗi thước, Rẻ mạt như cho

Đục nước béo cò, Lũ quan phường xã
Tranh giành cặn bã, Xén trước bớt sau.

Quận, huyện đã mau, Chém trên chặt dưới
Đứa căn hộ mới, Thằng tậu vila,

Quan tỉnh lắm nhà, Trung ương lắm xế
Lộng hành quyền thế, Tán tận lương tâm

Rõ lũ bất nhân, Rõ phường thất đức
Rõ quân ăn cướp, Rõ mặt lưu manh

Hận thấu trời xanh, Dân oan tự sát
Nhà nhà tan nát, Người người khổ đau.

Già trẻ dắt nhau, Tha phương cầu thực
Cơ hàn cùng cực, Tủi nhục, xót xa…

Em mới năm ba, Lê la hành khất
Thân già gần đất, Lê lết ăn xin …

Phố phường lung linh, Phồn vinh giả tạo
Quan tham ăn nhậu, Gái gú thâu đêm…

Rõ lũ gian dâm, Rõ phường thác lọan
Rõ quân khốn nạn, Rõ mặt qủy ma…

Từ trẻ đến già, Nhà nhà óan hận
Căm thù bất tận, Chờ nổi can qua.

Em đang tuổi hoa, Lang thang hè phố
Đứa bán vé số, Thằng đi đánh giày

Lây lất qua ngày, Bữa lưng bữa đói
Tả tơi còm cỏi, Rách nát hao gầy.

Nước mắt em cay, Tủi thân khó nhọc
Đời em thất học, Mịt mù tương lai…

Em chờ ngày mai, Em theo chúng bạn
Em làm cách mạng, Em được đến trường…

Dãi nắng dầm sương, Cu li, bốc vác
Xích lô, ba gác, Xe thồ, xe ôm

Nhọc nhằn sớm hôm, Ngày năm bảy cuốc
Tiền cơm tiền thuốc, Thiếu trước hụt sau

Vợ bệnh con đau, Nợ nần chồng chất
Đói nghèo không dứt, Hận đời bất công

Ta chờ “bão giông”, Xuống đường cách mạng
Đời ta chai sạn, Đàn áp sợ gì?

Đời sống khác chi?, Văn phòng, công chức
Đêm ngày thao thức, Vò tóc bứt tai

Lương một giá hai, Sở xoay chật vật
Lao tâm lao lực, Nhịn sáng nhịn trưa

Bạc tiền lưa thưa, Chi li toan tính
Bữa ăn chay tịnh, Nhắm mắt qua loa

Hỏang hốt tiền nhà, Đau đầu tiền điện
Thở than tiền nước, Chóng mặt tiền xăng

Nhọc nhằn chuyện ăn / Lại thêm chuyện ở
Chen chúc, tạm bợ / Chật chội, bệnh đau

Tiền thuế tiền xâu, / Oằn vai kiệt sức
Quầng thâm đôi mắt, Đen tối tương lai…

(St)


--------------------

Tròn xoe
Go to the top of the page
 
+Quote Post
bkim
post Jan 5 2012, 05:44 PM
Post #328


Bảo vệ tổ quốc
***

Group: Năng Động
Posts: 1,094
Joined: 19-July 09
Member No.: 4,047
Country









5 đều bác hù dạy thực ra là!

1. Yêu nhà, chiếm đất, yêu tiền bạc
2. Dành quan chức, lao động yếu
3. Đè dân đói, cấm dân nói
4. Ăn tiền hối lộ thật kín
5. Nói dối, lừa gạt, hèn nhát


--------------------

Tròn xoe
Go to the top of the page
 
+Quote Post
bkim
post Jan 5 2012, 05:47 PM
Post #329


Bảo vệ tổ quốc
***

Group: Năng Động
Posts: 1,094
Joined: 19-July 09
Member No.: 4,047
Country








Tham Nhũng Công trình kiểu Mỹ

Bộ truởng Giáo Dục-GD Mỹ - GD mời Bộ truởng Xây Dựng - XD Mỹ tới khoe nhà riêng lộng lẫy. Ông XD suýt xoa:

-Gớm, nhà bác cao to thế! Bác có bí quyết gì để tậu nhà thì mách cho em cháu, chứ tiền luơng chết đói hàm Bộ truởng của Bác thì chết 3 đời xem ra vẫn chưa mua nổi một tầng lầu

Ông GD cuời đắc ý, kêu ông XD đến balcony trỏ ra ngoài, nheo mắt bảo:

-Bác có thấy rõ đàng kia là ngôi truờng Xoá-Mù-Chữ của Unicef tài trợ cho chứ?

-Vâng, có thấy ngôi truờng bé bé

-Tôi chỉ "ấy" có 10% thôi! :? :shock: :shock: :shock:

Vài tháng sau, đến luợt ông XD mời ông GD đến cơ ngơi của mình. Ông GD suýt xoa:

-Gớm, nhà bác cao to thế! Bác có bí quyết gì để tậu nhà thì mách cho em cháu, chứ tiền luơng chết đói hàm Bộ truởng em biết mà, chết 30 đời xem ra vẫn chưa mua nổi một tầng lầu

Ông XD cuời đắc ý, kêu ông GD đến balcon trỏ ra ngoài, nheo mắt bảo:

-Bác có thấy rõ đàng kia là Đuờng Xa lộ Xoá-Đói-Giảm-Nghèo của World Bank tài trợ cho chứ?

-Xa lộ nào? Tối có thấy gì đâu?


--------------------

Tròn xoe
Go to the top of the page
 
+Quote Post
bkim
post Jan 5 2012, 05:55 PM
Post #330


Bảo vệ tổ quốc
***

Group: Năng Động
Posts: 1,094
Joined: 19-July 09
Member No.: 4,047
Country









Đơn xin NGU

Ngày 01 Tháng 01 Năm 2012

Kính gửi: Thượng đế
Kính gửi: Chúa trời
Kính gửi: Ngọc Hoàng
Và các chức sắc tương đương.

Con tên là Nguyễn Văn Tèo, hai mươi lăm tuổi, địa chỉ thành phố, xin gửi tới Thượng đế lời khẩn cầu tha thiết như sau:

- Đầu tiên, con chân thành cám ơn ngài đã sinh ra con trên cõi đời này, để con được biết thế nào là đêm trăng, là vầng thái dương chói lọi. Con được nghe tiếng líu lo của chim hót, tắm mình trong vẻ xanh biếc của biển khơi, để con hiểu thế nào là nét dịu dàng của mùa thu, nét tươi tắn của mùa hè và nét lộng lẫy của mùa thi hoa hậu.

Ngay từ nhỏ, con đã được ngài chỉ ra phải cố gắng học hành. Ngay từ buổi đầu học hành, con đã được giáo dục rằng trí khôn là điều quan trọng nhất của loài người. Nhờ trí khôn ta phân biệt được cái đẹp với cái gần như đẹp, cái vĩ đại với cái giả vĩ đại và ta cũng sẽ không nhầm lẫn giữa cái trong sáng và cái ngớ ngẩn. Tóm lại, có trí khôn sẽ có tất cả, ai khôn nhiều sẽ được nhiều, ai khôn ít sẽ được ít và không khôn tí gì thì cũng chả được tí gì.

Chính do hiểu như thế, con ra sức học hành, rèn luyện đầu óc để có được một lượng trí khôn khá phong phú. Con đinh ninh mình sẽ đứng vững, và nếu gặp may, sẽ tiến lên.

Ngài ơi, con nhầm.

Khi tốt nghiệp ra trường, con mới phát hiện rằng, ở một số nơi, đặc biệt là những nơi "ngon", càng khôn, hay nói cách khác, càng tỏ ra biết nhiều càng chết !

Vì sao thế?

Vì người khôn là người phát hiện ra cái hay, cái đúng. Nhưng nếu sếp mình không phát hiện mà mình lại nhanh nhẩu tìm ra trước, vội vàng công bố nó lên thì nhiều khả năng mình sẽ suốt đời bị ghét bỏ, muôn kiếp không lên lương, lên chức gì được.

Đấy là mới nói ở công ty. Khi đi ra đến ngoài đường, người khôn là người chấp hành răm rắp luật lệ giao thông, không bao giờ vượt đèn đỏ hoặc chạy ngược chiều. Hậu quả là sẽ luôn đến trễ, luôn bị chúng nó ép bẹp dí hoặc ngửi hít khói tơi bời.

Trong lĩnh vực đơn từ, giấy phép, cũng tại khôn quá nên con hiểu là hãy làm đúng thủ tục, chấp hành nghiêm luật lệ, xếp hàng theo thứ tự. Thế nên toi ! Thế nên mọi thứ đều chờ nửa thế kỷ mới được duyệt. Trong khi những đứa kém khôn nhưng biết nhờ tới "cò" tung tăng ra về, vừa đi vừa ca hát thì con ngồi mốc meo trong xó và thổn thức ngóng chờ ngày nọ tháng kia.

Ở lĩnh vực ăn uống, trí khôn ngoan, hiểu biết còn gây ra nhiều sai lầm vô cùng tai hại. Do khôn nên tin tưởng vào những điều ghi trong giấy xác nhận an toàn thực phẩm, tin vào nhãn hiệu hoặc bằng khen vệ sinh. Hậu quả là bụng đầy hàn the, dạ dày đầy đường hóa học và phẩm màu quá đát, thân thể nhiễm độc, đi cấp cứu liên miên.

Trong tình yêu, do quá khôn nên con ỷ nhiều vào tình cảm, coi thường quà bánh, quần áo, dây chuyền. Con thường tặng nàng sách vở thay vì tặng nước hoa, dẫn nàng vào thư viện, bảo tàng, nhà hát chứ không dẫn nàng vô siêu thị. Dẫn tới sở thú để nàng trau dồi kiến thức về hổ, báo hay đười ươi chứ không dẫn đi ăn. Cuối cùng con bị nàng cho leo cây liên tiếp, đến phút này vẫn lơ lửng trên cành.

Về tâm linh, càng nhiều trí khôn con càng tin vào khoa học trong khi anh em nhanh nhẹn tin thầy bói, tin số má hoặc tin quỷ thần. Con cũng thú thực rằng đã nhiều lúc con chả tin ngài cho lắm, nên sao nhãng việc cúng tế, ít khi đốt vàng mã hoặc hiến heo quay. Rốt cục, con thấy mình đơn độc, chả có bạn, chả ai rủ đi chùa, đi lễ hội và cũng chả bao giờ trúng số hay trúng đề gì ráo.

Tai hại nhất, trí khôn giúp con phát hiện ra người không khôn, và con cứ hồn nhiên phát biểu về điều này, trong khi kém khôn hơn thì im miệng. Thế là xong. Con trở nên một kẻ thiếu lòng thông cảm, thiếu cái nhìn toàn diện.

Ngài ơi.

Con sợ khôn lắm rồi. Con cảm thấy rõ ràng kém khôn nhiều lúc dễ sống hơn. Ngài hãy chỉ cho con phải đọc sách gì, phải theo học những chương trình nào mà nhờ đó trí khôn mai một. Nếu việc đấy là quá khó khăn, hoặc do con quá không xứng đáng thì ngài chỉ cho con cách uống thuốc hay luyện tập ra sao nhằm giảm bớt thông minh. Con biết ngài là đấng sáng suốt, nhân từ, che chở cho đứa có trí tuệ cũng như đứa chưa có với một lòng bao dung sâu sắc. Nếu ngài giúp được con ngu đi, con hứa sẽ biết ơn vô vàn và không bao giờ tái phạm. Con mong nhanh chóng nhận được sự chấp thuận của ngài.

Con Tèo

Tái bút: Con chả biết đơn này có cần xác nhận không? Nếu có thì xác nhận thế nào? Con đã quá khôn hay đã quá không khôn?

̣Theo báo Thanh Niên


--------------------

Tròn xoe
Go to the top of the page
 
+Quote Post
bkim
post Jan 5 2012, 06:02 PM
Post #331


Bảo vệ tổ quốc
***

Group: Năng Động
Posts: 1,094
Joined: 19-July 09
Member No.: 4,047
Country









Chìm lĩm

Một ông già cựu kháng chiến, một tay cán bộ kiêm kí giả báo Quân đội nhân dân và một thủ tướng nhà nước Hà Nội cùng chầu trời. Thánh Phêrô ra điều kiện cả ba phải vượt qua một bãi lầy trước khi vô cổng. Kẻ nào lúc ở dương thế dối trá nhiều đến đâu sẽ bị lún sâu đến đó.

Chẳng mấy chốc ông kháng chiến đã bị lún tới ngực. Ông ta nhìn sang phía nhà báo đảng thì thấy tay này chỉ ngập đến mắt cá chân mặc dù trước đây đã nổi tiếng viết lách dối trá. Ông còn đang thắc mắc, định tìm cách khiếu nại thì tay nhà báo đã kịp nói:

- Khẽ thôi, đồng chí, tớ đang đứng trên đầu lão thủ tướng tham nhũng!


--------------------

Tròn xoe
Go to the top of the page
 
+Quote Post
bkim
post Jan 5 2012, 06:06 PM
Post #332


Bảo vệ tổ quốc
***

Group: Năng Động
Posts: 1,094
Joined: 19-July 09
Member No.: 4,047
Country









No shiiit ... no Chief

'Cán ngố' được cử đi công cán nước ngoài ... qua Mỹ, với nhiệm vụ túc trực hầu hạ cho một "xếp nhớn" hơn là "cán cao" nguyễn tân dũng, thủ tướng mình.

Sau 1 tuần lễ đầu tiên cặp kè sống trên đất mỹ, "xếp nhớn" của cán bị trục trặc về đường tiêu hóa, táo bón cả hơn tuần nay ...bệnh tình càng lúc càng nguy kịch, "xếp nhớn" bèn sai Cán đi đến phòng mạch bác sĩ Mỹ để xin thuốc nhuận trường ... cán ngố nhà ta chỉ mới bập bẹ học được vài chữ tiếng Mỹ, chẳng đủ để diễn tả bệnh tình của "xếp nhớn", nhưng cán ráng rặn được vài từ:

-"Doctor ...Big chief ... No shiiit ..."

Ông bác sĩ Mỹ thông minh liền hiểu ra ngay, trao thuốc cho cán đem về ...

Nhưng 3 ngày sau, "hệ thống giao thông" của "xếp nhớn" nhà ta cũng vẫn bị bế tắc, lại có mòi trầm trọng hơn khi trước ... cán ngố trở lại phòng mạch bác sĩ năn nỉ cho thêm liều thuốc mạnh hết cỡ ... Bác sĩ chiều theo ý của cán ... cho thuốc mạnh gấp 5 lần bình thường ... Đêm hôm đó, "Xếp nhớn" chịu không nổi liều thuốc,...Tào Tháo rượt tới bỏ mạng ... đành ...từ giã cõi đời ... chết ngỏm củ tỏi ...

Hôm sau cán ngố quay lại gặp bác sĩ, vẻ mặt thiểu não, bác sĩ gạn hỏi, cuối cùng Cán bập bẹ trả lời :

-"Doctor ... Big shiiit ... No chief ...!!!"


--------------------

Tròn xoe
Go to the top of the page
 
+Quote Post
bkim
post Jan 5 2012, 06:11 PM
Post #333


Bảo vệ tổ quốc
***

Group: Năng Động
Posts: 1,094
Joined: 19-July 09
Member No.: 4,047
Country









Tiếng Việt từ đỉnh cao bác hù.....

Để thích ứng kế hoạch tân trang quốc phòng, cán bộ chóp bu Hà Nội họp lại bàn cách thay đổi danh xưng các cấp trong cái gọi là Quân đội Nhân dân Việt Nam.

Sau mấy ngày làm việc không ngưng nghỉ, họ chọn binh chủng Không quân làm thí điểm và đặt ra sắc lịnh như sau:

Đất nước ta vừa đẹp vừa giầu,
Nhân dân ta vừa giỏi vừa khôn,
Bộ đội ta nón cối dép râu nhưng lại anh hùng.
Chiến sĩ Không Quân ta lái đẹp, lái giỏi, lái như điên.

Trên cơ sở vững chắc này, nhân dân ta không thèm làm nô lệ đế quốc Mỹ và thực dân Tây.
Nên Tổng cục Không Quân của Quân đội nhân dân Việt Nam ta khẩn trương gửi đến các chiến sĩ văn thư sau đây, quyết tâm và nhất trí thi hành tốt các quy định mới toàn bộ về danh xưng trong ngành Phòng Không và Không Quân như sau :

Phi công phe ta, gọi là Người Lái
Phi công các phe thù địch gọi là Giặc Lái
Bộ đội Phòng Không gọi là Lính Ngó Trời
Phòng Không và Không Quân gọi là Vừa Lái vừa Ngó
Máy bay trực thăng gọi là Máy Bay Lên Thẳng
Máy bay phản lực gọi là Máy Bay Địt Hơi
Máy bay cánh quạt gọi là Máy Bay Chong Chóng
Phi công Cộng Sản lái máy bay địch
( trường hợp đồng chí Nguyễn Thành Trung ) gọi là Người Lái Giặc
Chiến sĩ gái lái máy bay gọi là Lái Ngồi
Chiến sĩ đực lái máy bay gọi là Lái Đứng
Phi công vừa lái vừa mở cửa sổ gọi là Lái Gió
Con cái các chiến sĩ lái máy bay gọi là Lái Xón
Các thầy, cha tuyên úy trong Không Quân gọi là Lái Quỳ
Thí sinh nộp đơn xin vào Không Quân gọi là Xin Lái
Đơn được chấp thuận gọi là Cho Lái
Đơn không được chấp thuận gọi là Cấm Lái
Vượt quá tiêu chuẩn tuổi tác để nộp đơn gọi là Không Kịp Lái
Trong lúc chờ đợi để được huấn luyện gọi là Nín Lái
Học bay dưới đất, trong các phòng trang bị dụng cụ lái gọi là Lái Trong Mùng
Học bay, nhưng thi rớt gọi là Té Lái
Thi rớt nhiều lần, bi đuổi gọi là Bí Lái
Người lái mới có ít giờ bay gọi là Lái Ri Rỉ
Người lái có nhiều giờ bay gọi là Lái Tồ
Người lái lâu năm trong nghề, có nhiều kinh nghiệm gọi là Lái Có Sạn
Người lái máy bay cánh quạt gọi là Lái Sè Sè
Người lái máy bay quan sát, gọi là Vừa Lái Vừa Dòm
Người lái máy bay thả bom, gọi là Lái Từng Vũng
Đáp vượt lằn vôi ra khõi đường lái gọi là Lái Đường
Chết trong buồng lái gọi là Lái Không Kịp Ngáp ....

VAd lượm từ báo "Quân đội hại dân"


--------------------

Tròn xoe
Go to the top of the page
 
+Quote Post
bkim
post Jan 5 2012, 06:18 PM
Post #334


Bảo vệ tổ quốc
***

Group: Năng Động
Posts: 1,094
Joined: 19-July 09
Member No.: 4,047
Country









Khác biệt

Hỏi: - Nhà thương điên Biên Hòa và Quốc hội Ba Đình thì có gì khác nhau?
Đáp: - Số điện thoại!


--------------------

Tròn xoe
Go to the top of the page
 
+Quote Post
bkim
post Jan 5 2012, 06:22 PM
Post #335


Bảo vệ tổ quốc
***

Group: Năng Động
Posts: 1,094
Joined: 19-July 09
Member No.: 4,047
Country









Hậu quả của việc bắt đi theo lề phải .

Một tên công sản và một người Chống Cộng chết xuống gặp Diêm vương .Diêm vương xem hồ sơ của hai tên mới xuống một lúc rồi bảo :

- Người chống cộng được lên thiên đàng , còn thằng cs bị xuống địa ngục .

Tên cs thắc mắc :

-Sao tui lại bị xuống địa ngục ? thưa đồng chí Diêm chúa !

- Ở trên dương trần lúc nào mày cũng nói : “ dân biết , dân bàn , dân làm , dân kiểm tra “ ; rồi nào là : “ của dân , do dân , vì dân “ ….mà tao thấy mầy chỉ làm cho bản thân mày , chỉ vơ vét cho bản thân mày …. chứ mày làm được cái gì cho nhân dân ? Thế thì mày ko xuống địa ngục thì mày đòi đi đâu ?

- Nhưng còn thằng phản động kia ... lúc nó còn sống nó cũng chọc ngoáy , chửi rủa tui dữ lắm , mà sao nó lại được lên thiên đàng ? – tên cs phân bua .

- Nó được lên thiên đàng là cũng do mày . Lúc trước mày toàn bắt nó đi theo lề phải , nó có nói ra câu nào trái ý là mày bịt miệng câu đó , nó viết ra bài nào là mày xoá bài đó .Nhờ mày mà bây giờ nó đã được trong sạch , thế thì bây giờ tao không cho nó lên thiên đàng thì mày bảo.... tao phải cho nó lên đâu ?


--------------------

Tròn xoe
Go to the top of the page
 
+Quote Post
bkim
post Jan 5 2012, 06:25 PM
Post #336


Bảo vệ tổ quốc
***

Group: Năng Động
Posts: 1,094
Joined: 19-July 09
Member No.: 4,047
Country









Cái cầu tiêu

Chẳng còn nhớ từ thuở nào cái cầu tiêu độc nhất vô nhị nhà nó được xây. Thời buổi đất chật người đông như nêm cối này, chuyện ba bốn đời hậu duệ nhà nó sinh ra, lớn lên cứ lúc nhúc chui vào chui ra căn từ đường có mỗi cái cầu tiêu. Luôn trở thành tiêu điểm bàn cãi mãi không thôi, bởi vì sao ngần ấy người, mà chuyện cái cầu tiêu độc nhất, độc quyền phục vụ cho cái nhu cầu tứ sướng thổ tả thế kia cho hàng đống người trong gia đình nó cứ mãi duy trì?

Nhà nó trước đây nằm thoi loi một mình trên cánh đồng vắng. Chu vi căn nhà được bao bọc bởi hàng dừa già soi trĩu quả bên bờ con rạch tằng tịu với vài nhánh nhỏ phụ lưu các dòng kênh. Cái thời mà mọi người có nhu cầu giải quyết chuyện đại sự vừa giản đơn vừa thi vị làm sao! Ai đó có chuyện tứ sướng cứ tự nhiên ra bờ sông, mảnh ruộng mùa nắng cháy, đất vỡ khô cằn chờ cơn mưa hạ đầu mùa gieo hạt. Đất cày khô khốc vừa "đi đồng" vừa đàm đạo với lũ giun dế trong lúc cô đơn tự sướng, vừa dỡ đất cày làm tờ giấy , vừa gãi cho đã ngứa cái lũ lải kim khốn kiếp mỗi lần đi đẻ cứ ngo ngoe ngứa ngáy bỏ sừ.

Cái thời tự do ấy rồi cũng chóng qua. Đất nông thôn dần dà cuốn theo làn sóng đô thị hóa, chẳng mấy chốc mảnh vườn, nương ruộng biến thành nhà máy, thành phố thị,... Nhà nó cũng chịu chung số phận. Đất đai dần chuyển nhượng sang bán mấy kỳ. Nay thì chỉ còn lại căn nhà bốn mét bề ngang, dài đâu cỡ 20 mét. Phần vì cả đời là nông dân nên việc học hành cũng chả tới đâu, nghèo đói thành cái nghiệp, đeo bám như đĩa trâu đói máu.

Việc từ nhà quê lên phố thị đối với đại gia đình nó là cả vấn đề lớn. Cái lớn nhất ở đây là việc giải quyết nguồn cơn của cái tứ sướng rồi sẽ ra sao!? May thay cụ cố nội nhà nó vốn có đầu óc học hỏi, Cụ bỏ công vài ngày lang thang phố xá, tìm hiểu xem xem người thành phố văn minh họ giải quyết chuyện ấy thể nào. Trở về cụ quyết định, từ nay sẽ xây cái cầu tiêu ngay trong nhà. Mới đầu cái ý kiến này bị phản đối ghê lắm. Cả nhà mình trước đây làm gì có chuyện đem cứt về gối đầu nằm như ý cụ cố, tức là ị rồi giữ rịt ngay trong nhà! Cả nhà cứ nhặng xị cả lên. Bố vốn tính nhu mì ai sao thì ông vậy. Chẳng phản đối hay đồng tình. Cụ cố bà có vẻ tởm lắm. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại mãi cũng chả tìm đâu ra chổ. Ị ngoài đường thì không ổn, sợ phú lít tó vì cái tội ô uế phố phường. Ị nhà hàng xóm, nghe chửi sao thấu? Thôi thì có cái chổ cho cả nhà tự do diễn đạt, dù có lạ lẫm còn hơn không! Cuối cùng thì mọi người cũng thông vì tính kiên định của cụ cố, tính ba phải của bố nó và cái dốt đám cháu chắt cả đời chẳng ai biết nó mô tê răng rứa cái cầu tiêu máy ra sao!?

Ngày trước nhà ít người, việc cả nhà chỉ có mỗi cái cầu tiêu cũng không thành vấn đề lớn. Thế rồi nhà sinh đẻ thêm, chú tư, cô năm,... lập gia đình, vì nghèo cứ chui rúc chung căn nhà. Nên nhiều khi phát sinh bao vấn đề rắc rối! Tệ hại nhứt là những khi vài ba người chung nhà có đồng hồ sinh học giống nhau. Rắc rối phát sinh từ đấy. Cả nhà kiến nghị cụ cố nội cho xây thêm một hai cái nữa dự phòng, làm cho cái nhu cầu bất khả di ấy có nơi có chốn nhưng cụ nhất quyết không nghe. Bởi cái nghĩ cố hữu, cụ kị cứ ám mãi trong đầu. Cái cụ thấy, cụ làm luôn là cái đúng nhất.

Để giải tỏa căng thẳng, cụ ra nhà Dậu hàng xóm ôm về nguyên rổ chó. Công việc cũng đở bức xúc phần nào. Nhưng vấn đề khó là ở chổ lũ chó hay có tật liếm mặt. Ngặt nỗi nhiều khi vừa xơi xong đống phân của thằng Tửng. Gặp con Tủn đi học về, lũ chó cứ nhào lên con Tủn liếm lấy liếm để cái mặt nó. Mặt con tủn dính tí phân từ cái mồm của con Ki, con Tủn là oai oái, khóc bù lu bù loa như thể mất sổ gạo thuở nào.

Chuyện cái cầu tiêu ngày càng tệ. Sáng nay nó lại dở chứng kẹt không cách chi làm cho trôi cái đống phân của thằng Dũng tồ vừa ị. Cả nhà nháo nhào lên. Càng đi càng làm đầy lên. Ba nó mới vào thưa với cụ cố xem coi có cách nào xây thêm hoặc thuê người tới hút. Cụ cố phần vì già, ăn uống ít, tứ sướng của cụ nhiều khi năm bảy ngày mới có một lượt lại chả đáng là bao! Có khi cụ "nhịn" cả tuần nửa tháng chả ăn thua gì! Thành ra đối vối cụ, cái cầu tiêu độc phục vụ chẳng là vấn đề gì với cụ. Hơn nữa trong nhà này rồi cũng có lúc chẳng ai mà thức cả, thời điểm này là giờ vàng của cụ!

Nghe bố trình bày sự cố, cụ mới xì hơi một tiếng rồi nói.
- Hút hầm cầu là chuyện đại sự. Thuê người tới không khác chi tố cáo nhà mình ăn lắm ỉa nhiều. Thôi thì việc ấy cứ từ từ mà giải. Còn nếu vì cái sự nghẹt ấy mà khiến cho chúng bây bí, sao không ra phố mua cho mỗi người một cái bô? Dốt thì cũng phải xem người khác tư duy ra sao mà học hỏi. Cứ ỡm ờ mãi biết bao giờ khá!
- Chuyện chi nhà này tao nói một phát là đâu ra đó. Có mỗi cái chuyện ấy mà cũng phải vời đến ý kiến tao, rõ tệ!

Nghe cụ nói thế bố cáo lui ra khỏi phòng. Bố về hậm hực, chỉ thị mua bô chia đều cho cả nhà, mỗi người một cái, tha hồ mà tự do về giờ giấc, nơi chốn.
Từ dạo ấy nhà nó chổ nào cũng là chổ ỉa. Ba nó lớn nên ưu tiên gần bàn thờ tổ, nhà bếp là của má, phòng ngủ là con tủn. Nói chung chỗ nào có thể đặt bô ngồi chỗ ấy khắc trở thành cầu tiêu. Còn mỗi cái cầu tiêu máy của cụ cố thuở nào vì nghẹt nên trở thành nơi kiêng kị của cả nhà, riết rồi thành thiêng chẳng ai dám mở miệng nhắc? Trừ mỗi lần sinh nhật cụ cố, bao giờ bố cũng nhắc đến công lao trời biển xây cầu tiêu máy của cụ.

Từ đấy về sao cả nhà nó xem chuyện ỉa bô và chỗ ỉa thế cũng hay. Thôi không còn ai nhắc chuyện cái cầu tiêu độc quyền của cụ nữa. Duy chỉ có điều, việc tự do giải quyết nhu cầu tứ sướng này mà nhà nó thối không còn ai muốn vào. Nhìn chỗ nào cũng thấy cả nhà nó ỉa bừa ra khắp! Chán.....!

Đào Hữu Nghĩa Nhân


--------------------

Tròn xoe
Go to the top of the page
 
+Quote Post

32 Pages V  « < 26 27 28 29 30 > » 
Reply to this topicStart new topic

 



Lo-Fi Version Time is now: 22nd July 2025 - 11:07 AM