Warning: Declaration of class_bbcode::convert_emoticon($matches = Array) should be compatible with class_bbcode_core::convert_emoticon($code = '', $image = '') in /hermes/bosnacweb07/bosnacweb07as/b283/d5.kekho/public_html/forums/sources/classes/bbcode/class_bbcode.php on line 641 Thép Đen - Hồi Ký Đặng Chí Bình - PLEIKU PHỐ NÚI FORUMS

Welcome Guest ( Log In | Register )

> Thép Đen - Hồi Ký Đặng Chí Bình
Violet
post May 31 2008, 06:42 AM
Post #1


Nữ Hoàng Lướt Mạng
***

Group: Sinh Họat
Posts: 1,895
Joined: 9-April 08
Member No.: 10
Country






Thép Đen



(Chương 1 -- 42)


Tâm tư khi in lại Thép Đen


Năm 1985, tôi viết xong hai tập hồi ký Thép Đen I & II. Hai năm sau mới tìm được nhà in và phát hành. Năm năm sau Thép Đen tập III mới ra đời. Từ khi Thép Đen I & II được in đến nay đã 15 năm. Trong thời gian đó phần vì sức khoẻ, phần vì gánh nặng gia đình, tôi hầu như không viết lách gì, cũng không sinh hoạt báo chí gì cả. Nhưng thật ngạc nhiên, cứ thỉnh thoảng tôi nhận được một lá thư độc giả nói về Thép Đen. Cả thảy có hơn 300 lá thư. Đài phát thanh Việt Ngữ Quê Hương ở Bắc Cali, Đài Sống Trên Đất Mỹ ở Nam Cali... cho đọc Thép Đen. Có cả những đài cho đọc mà tôi không được biết, chỉ biết do thính giả quen. Bây giờ thì ngoài sách Thép Đen, còn có cả băng audio và đĩa CD Thép Đen nữa.
Trong hân hạnh ấy, tôi tự hỏi làm sao mà Thép Đen được đón nhận như vậy? Trước và sau Thép Đen có biết bao hồi ký về lao tù và thời cuộc. Có nhiều bí mật chính trị được phanh phui. Bao nhiêu vị tướng lãnh thuật lại những giai đoạn gay go của đất nước. Bao nhiêu nhà văn tên tuổi ghi lại những cảnh sống tù đầy mà nếu không có văn chương tài năng, khó có thể nói lên những trạng huống cũng như cảm xúc day dứt và cùng cực. Trong khi đó tôi chỉ là một điệp viên không tên tuổi, thi hành một công tác giới hạn, hầu như bị bịt mặt trước thời cuộc, cũng chưa bao giờ viết văn, và ngoài Thép Đen cũng chưa viết gì đáng kể. Hỏi bạn bè, mỗi người cho một ý kiến. Cuối cùng tôi đoán rằng, ngoài một số yếu tố về văn mà Thép Đen cùng góp phần với các tác phẩm khác, có lẽ tính xác thực một cách mộc mạc của Thép Đen đã lôi cuốn độc giả suốt mười mấy năm nay chăng? Có độc giả gửi thư sửa cho tôi số nhà ở phố Hàng Bạc. Có người nhận là vợ của một trung tá cho tôi biết rõ nhiều chi tiết của sự việc ngày ấy v.v... Nhiều độc giả hỏi cô Vân bây giờ ra sao?
Nếu các độc giả muốn biết về cô Vân ra sao một phần, thì tôi muốn biết đến một trăm phần, và không phải chỉ có cô ấy mà là tất cả cảnh cũ người xưa của 40 năm trước. Tôi mơ ước có một ngày được về rờ những bức tường xà lim, cái cùm chân và cùm mồm. Tôi khát khao được nhìn thấy cô Vân để tìm xem cô còn những nét gì ngày xưa, và cô còn nhớ tôi không. Tôi muốn được tay bắt mặt mừng với những bạn tù, nếu họ còn sống, để ôn lại những ngày bị đầy đọa trong
2
kiểu tù đầy chắc chỉ còn sót lại cuối cùng trong bước tiến hóa của con người nhân tính từ thế kỷ này.
Đã gần 20 năm, tôi chưa về được. Nhưng may cho tôi, có một vị linh mục trẻ và một bạn trẻ độc giả đã lần theo giai đoạn của Thép Đen để đến tận nơi, ghi lại bằng hình ảnh, và quí nhất một anh chị bạn đã gặp “người muôn năm cũ”, của đất Hưng Yên nhiều mầu mỡ, còn thu vào băng hình video mang về cho tôi. Xin quý vị tha lỗi, nếu tôi nói rằng, không ai có thể hiểu hết được tôi sung sướng đến mức độ nào! Có đến vài tháng trời, tôi như sống trở lại những ngày xưa ấy, chỉ trừ không có cái xà lim và không có cùm.
Cho nên, một phần để đáp lại sự đón nhận của độc giả, một phần Thép Đen những lần in trước đã không còn, tôi quyết định cho tái bản với sự bổ sung nhiều hình ảnh mới có được. Một điều ngạc nhiên cho chính tôi là, cũng như viết văn, tôi chưa hề vẽ bao giờ, vậy mà chỉ bằng trí nhớ, tôi vẽ được cái cùm mồm, cùm chân, xà lim... trong khi viết Thép Đen gần giống như cái hình chụp bây giờ, cả về hình dáng cũng như kích thước. Vậy, chính vì tính xác thực tạo nên sự hấp dẫn và thuyết phục cho Thép Đen thì lần tái bản này, tôi hy vọng có thể góp thêm vào sự xác thực ấy.
Sau hết, tôi xin cảm tạ vị linh mục trẻ, anh chị bạn thân và một độc giả thanh niên nhiều nghĩa tình. Đã giúp tôi giải tỏa được phần nào nỗi niềm trong lòng tôi.

Boston ngày 29 tháng 10 năm 200

Hồi Ký Đặng Chí Bình

This post has been edited by M&N: Dec 20 2010, 02:10 PM
Go to the top of the page
 
+Quote Post
 
Start new topic
Replies
Violet
post Jun 7 2008, 10:09 PM
Post #2


Nữ Hoàng Lướt Mạng
***

Group: Sinh Họat
Posts: 1,895
Joined: 9-April 08
Member No.: 10
Country



Năm Mươi Bốn

Tìm Được Cố Vật… Không Gặp… Cố Nhân!...

Chiều hôm đó, vào khoảng sau giờ tan tầm được một lúc, cửa “cát xô” lại mở. Tên Đại vào mở cửa chuồng tôi, ra hiệu bảo tôi chui ra ngoài. Khi thấy tôi chui ra khỏi chuồng, y đứng chụm hai chân lại, người thẳng dưỡn lên, nét mặt ra vẻ hết sức nghiêm trang:
- Thừa lệnh Ban Giám Thị, tôi tuyên bố anh được tha ở “cát xô”, trở về xà lim, cùm một chân!
Nhìn y đứng cứng ngắc, hai mắt nhìn thẳng lên cửa hầm “cát xô”, hai môi mím chặt, trông cả đẫn một cục to tướng, nhưng tôi cũng không cười được. Bởi vì, tiếng sáo “Cầu Sông Kwai” đang trỗi dậy trong lòng tôi như chào mừng dứt điểm “cát xô”, trở về hay trở lên trần thế với xã hội loài người.
Sau khi tuyên bố xong, y ra hiệu tay cho tôi bò lên cửa “cát xô”. Dù trong lòng, điệu sáo mê hồn vẫn lả lơi, nhảy múa; nhưng tôi vẫn chưa đi được. Hai bàn chân vẫn nặng chịch, nhức buốt. Chắc rằng ban giám thị cũng hiểu như vậy, nên chúng đợi cho tới khi trại chung vào hết rồi, mới mở “cát xô” cho tôi bò ra. Hai đầu gối chỉ là hai cục xương, nghiến xuống đá và xi măng đau quá! Tôi cố bò lên khỏi lỗ hầm, rồi nằm vật ra, không bò được nữa. Hai đầu gối đã rướm máu.
Tên Đại cũng nhìn thấy vậy, y lúng túng không biết phải giải quyết thế nào. Giữa lúc đó, tên Trì, Phó Giám Thị, cùng một tên cán bộ nữa đang từ cổng trại chung đi vào. Y đến bên cạnh tôi, nhìn tôi đang nằm ngửa thở, y liếc đôi chân tôi một lúc, rồi quay sang nói với tên Đại như ra lệnh:
- Đồng chí xuống trại thợ, gọi một tên thằng lên cõng nó về xà lim!
Tên Đại hấp tấp đi ngay! Tên Trì cứ nhìn đôi bàn chân của tôi, đầu y gật gật. Rồi nhìn tôi, môi trên y nhếch cong lên, để lộ mấy cái răng hô đầy cáu ghét ra ngoài:
- Anh chịu đựng tốt hỉ?
Tôi im lặng như không nghe y nói gì. Trong khi ấy, tên Đại và một anh tù từ phía nhà bếp đi lên. Khi tới cạnh tôi, tên Đại nói với anh tù như quát, tay chỉ về phía cuối sân:
- Cõng tên này về phía kia!
Anh tù, chắc là hình sự, chừng 30 tuổi, mập, lùn, da bánh mật, mặc chiếc quần đùi nâu đã vá hai miếng ở mông, với chiếc áo trại nhiều vết dầu mỡ đen xì. Anh cố ý nương nhẹ, đỡ hai tay cho tôi ngồi dậy, rồi nâng tôi đứng lên, nghiêng vai nói nhẹ, giọng miền Nam đã pha Bắc:
- Anh ôm cổ tôi!
Anh cõng tôi đi trước, tên Đại cầm chùm chìa khóa lẻng kẻng theo sau.
Kể từ ngày tôi vào “cát xô” tới hôm nay, là 47 ngày; nhưng nếu kể cả những ngày nằm ở bệnh xá, thì gần hai tháng. Mới chỉ hai tháng, không khí cũng như quang cảnh sân trại chung đã thay đổi, khác lạ hẳn xưa. Rải rác chung quanh cái sân trại rộng lớn là những lỗ “tăng xê” cá nhân, màu đất mới vàng au, từng đống đây đó. Bốn chiếc loa to ở cái chòi giữa sân Hỏa Lò, đang lải nhải chữ Mỹ khiêu chiến, tạo nên vụ Vịnh Bắc Bộ với chiếc tàu Maddox. Những bài nói chuyện, cũng như những thông cáo của những tên lãnh đạo miền Bắc khích lệ, cổ vũ, hô hào quân cũng như dân miền Bắc chuẩn bị chiến tranh. Nào là…..các quân binh chủng tăng cường luyện tập, bố trí công sự, hầm hố, chuẩn bị nhiều phương án tác chiến. Đề cao cảnh giác, sẵn sàng chiến đấu trong mọi tình huống, v.v…Nào là, động viên người và của, chuẩn bị cho chiến tranh lớn…Nào là, ra lệnh và hô hào quần chúng, nhân dân Hà Nội, các trường học, bệnh viện, mọi cơ sở sản xuất không cần thiết cho chiến đấu đều phải di tản, sơ tán khỏi Hà Nội, v.v…
Lúc này máy bay Mỹ đã bắn phá thị xã Đồng Hới và Hòn Gay. Không khí sôi nổi và căng thẳng của chiến tranh, tràn ứ khung trời Hà Nội. Khi anh tù hình sự cõng tôi đến cổng xà lim I, tên Đại đẩy cánh cổng, ra hiệu cho anh tù cõng tôi vào.
Trời! Sân xà lim đầy những lá bàng, và bao nhiêu là quả! Tôi ngước nhìn lên cành bàng, cả cây bàng trĩu trái xanh, vàng, hồng lẫn trong màu lá xanh. Từng chiếc lá úa vàng, lốm đốm những chấm hồng, đỏ lả lơi rời cành đang dẫy dọn quay cuồng trong gió để trở về cội. Thỉnh thoảng, những tiếng lộp độp đây đó của những quả bàng, đã chín vàng cũng rùng mình lìa cành lao về với đất. Tất cả tạo thành một bức tranh đầy mầu sắc của trời Thu.
Ngay trên chạng ba của cây bàng, một chiếc loa mới gắn chỉa thẳng vào xà lim. Từ nay, tôi lại điếc tai với “con mụ lắm mồm”, loại chửi thuê ở bến xe, xó chợ.
Khi qua sân, trong lúc chờ tên Đại loay hoay mở ngăn kéo, lấy chùm chìa khóa của các buồng xà lim, anh tù hình sự lựa, khẽ để tôi ngồi ghệ trên hè, dựa vào tường. Tôi đưa mắt quan sát những quả bàng gần sát chân mình. Có những quả vàng ươm, chín rẽ chân chim. Một mùi thơm ngây ngất, ngon ngọt, theo từng cơn gió đẩy đầy ắp vào mũi tôi, mở toang bao nhiêu cửa tuyến, để cho nước miếng tàn đầy mồm. Mũi tôi đang cong lên để đón nhận những làn hương trong gió, đột nhiên, anh hình sự ghé vào tai tôi thì thào:
- Chúng tôi ở trại thợ, hoan nghênh anh lắm!
Tôi chỉ kịp quay lại mỉm cười và tươi ánh mắt nhìn anh nói với anh lòng thiện cảm của tôi, vì tên Đại đã đứng lên, ra hiệu cho anh tù hình sự cõng tôi vào buồng.
Thật là lạ lùng, thấy nó đưa vào gần tới buồng 6, tôi tưởng nó phải cho tôi về buồng cũ, trong đó vẫn còn một số đồ lặt vặt của tôi; nhưng lại là buồng 5, ngay buồng bên cạnh.
Khi anh hình sự cõng tôi lách vào cửa, đặt tôi lên sàn xi măng ở một bên, tên Đại cũng vào buồng ra hiệu cho anh hình sự ra ngoài. Tôi liền báo cáo ngay:
- Thưa ông, trước khi phải vào “cát sô”, tôi có chiếc chiếu và một bộ quần áo trại cũ, vỏ ba lô, cùng một số thứ lặt vặt còn để ở buồng số 6. Đề nghị ông, cho tôi xin lại, lấy cái dùng!
Y nhìn tôi, ngần ngừ một lúc, rồi sang bên buồng số 6 mở cửa. Y sai anh hình sự ôm hết các thứ của tôi sang.
Trông thấy những món đồ cũ, thật tôi thấy nở từng khúc ruột, vừa là những đồ kỷ niệm với bao nhiêu công trình, lại vừa còn cái chì mật nữa. Trong khi tôi mừng rỡ, lúi húi vơ gọn những đồ anh hình sự mang sang, tên Đại ra rút chốt cùm. Tôi tự hiểu, nên lê dần xuống phía cái cùm, nâng miếng sắt nửa trên của cái cùm cho há ra, rồi tôi phải dùng tay nâng chân để vào. Vì chân bị phù, nên lỗ cùm vừa khít, thật là chặt. Tôi rất lo lắng! Bề ngang của cái cùm rộng 8 phân là sắt, áp sát vào ống chân. Ở xà lim đã có nhiều người bị thối chân, chỉ vì chân to, cùm chặt. Thối chân ở trong này, làm gì có thuốc chữa, tất nhiên chân ấy phải hỏng, vì sẽ trở thành sâu Quảng.
Sau khi tên Đại đã khóa cửa đi rồi, tôi cố gắng vặn, xê dịch cái cổ chân. Quá chặt! Không còn cách nào khác. Chỉ còn mong sao tập tành thế nào cho chân rút phù, mới lỏng ra được. Tôi dõi mắt nhìn sang cái cùm phía sàn bên kia, với ước lượng của mắt, tôi thấy hai lổ cùm bên ấy hình như có nhỉnh hơn. Ngày mai, tôi sẽ lựa lời báo cáo với tên Chiến trực xà lim, xin cùm bên ấy.
Lại còn tên Chiến nữa. Không biết sự việc xảy ra do tôi, bây giờ nó có căm hận, ghét tôi không? Điều này, phải đợi sáng mai mới biết. Tôi chợt nhớ anh Căn buồng 12, đối diện với buồng 5 của tôi hiện giờ; rồi hai cô gái buồng số 9 nữa. Chắc rằng họ chẳng biết gì về tôi. Họ chỉ biết tự nhiên tôi đi mất. Có thể, họ cho là tôi đã được ra trại chung, hoặc đi trại trung ương rồi, chứ làm sao họ hiểu được là, vừa qua tôi đã làm một cú động trời, và đến nay, gần chết lại trở về đây?
Tôi nằm chờ 2, 3 tiếng đồng hồ, xà lim vẫn yên ắng khác thường. Tôi cảm thấy như đổi thay hết, sau gần hai tháng tôi rời xa.
Tôi cứ nằm miên man suy nghĩ, trong khi tiếng loa, bây giờ, nghe rõ mồn một. Chợt, tôi nghe chúng đề cập tới “câu chuyện cảnh giác”:…..chúng nhắc đến việc Biệt Hải miền Nam đã bí mật đột kích hòn Mê….. rồi, chúng nói đến “kế hoạch 34A” của miền Nam, cho người nhái lợi dụng những đêm tối trời, hoặc mưa gió bất ngờ đổ bộ lên những vùng ven biển. Bắt dân, hoặc cán bộ mang ra xuồng cao su rồi chạy ra tàu ở ngoài khơi, chở về Nam để khai thác tin tức tình báo.
Điều tôi muốn nói ở đây, “kế hoạch 34A” phải là một kế hoạch bí mật. Vậy sao trên đài, trên báo của cộng sản, chúng đã nói một cách công khai? Như vậy, ta thấy tình báo của cộng sản, đã phải biết kế hoạch này, ngay từ lúc chưa được thi hành. 9 giờ tối, tiếng loa đã tắt, xà lim yên ắng. Thỉnh thoảng một vài tiếng lộp bộp của những quả bàng rơi xuống sân, nghe như tiếng đập nia, xảy thóc ngày mùa. Tôi ho mấy tiếng như gọi, như chào, nhưng vắng lặng vẫn hoàn toàn vắng lặng. Quái thật! Mới 2 tháng, cảnh cũ còn đây mà người xưa đâu ta? Thấp thỏm, băn khoăn mãi, rồi cũng phải chìm dần vào giấc ngủ muộn…..

Go to the top of the page
 
+Quote Post

Posts in this topic
Violet   Thép Đen - Hồi Ký Đặng Chí Bình   May 31 2008, 06:42 AM
Violet   Tựa Trong xà lim Hỏa Lò của Việt Cộn...   May 31 2008, 06:47 AM
Violet   TÂM SỰ CỦA NGƯỜI VIẾT Trước đây t...   May 31 2008, 06:51 AM
Violet   Một Cuộc Họp Đầu Tiên ... Vào một b...   May 31 2008, 06:55 AM
Violet   Hai Cuốn Sổ Tay Tai Hại... Sáng hôm sau, t...   May 31 2008, 07:30 AM
Violet   Ba Vào Ngành Tình Báo... Tôi về nhà n...   May 31 2008, 08:14 AM
Violet   Bốn Nghiệp Dĩ ... Tôi về nhà nằm ch...   May 31 2008, 08:15 AM
Violet   Năm Huấn Luyện Tình Báo ... Ngay tối ...   May 31 2008, 08:16 AM
Violet   Sáu Công Tác “Columbus”... Thời gian ...   May 31 2008, 08:17 AM
Violet   Bảy Những Chuyện Tình Báo... Nhiệm v...   May 31 2008, 08:19 AM
Violet   Tám Những “Vỏ Bọc” ... Vỏ bọc I...   May 31 2008, 08:21 AM
Violet   Chín Thăm Giòng Bến Hải ... Để phụ...   May 31 2008, 08:30 AM
Violet   Mười Chọn Điểm Đổ Bộ... Sau khi ...   May 31 2008, 08:34 AM
Violet   Mười Một Sửa Soạn Lên Đường... Th...   May 31 2008, 08:35 AM
Violet   Mười Hai Bão Tố Ngoài Khơi… Theo quy...   May 31 2008, 09:53 AM
Violet   Mười Ba Chuẩn Bị Chuyến Sau… Gần ...   May 31 2008, 09:55 AM
Violet   Mười Bốn Chuyến Đi Định Mệnh … ...   May 31 2008, 09:56 AM
Violet   Mười Lăm Vào Đất Địch… Đã bư...   May 31 2008, 09:57 AM
Violet   Mười Sáu Đường Ra Hà Nội… Trời ...   May 31 2008, 09:59 AM
Violet   Mười Bảy Gặp Z-5… Sáu giờ chiều ...   May 31 2008, 10:00 AM
Violet   Mười Tám Linh Mục “A”, Nhà Thờ “X...   May 31 2008, 10:00 AM
Violet   Mười Chín “Đuôi!!!”... B...   May 31 2008, 10:01 AM
Violet   Hai Mươi Kiếp Người, Kiếp Vật!... ...   May 31 2008, 10:01 AM
Violet   Hai Mươi Mốt Tài Liệu “M”, Đối Tư...   May 31 2008, 11:31 AM
Violet   Hai Mươi Hai Lẩn Tránh... Lúc ngồi ch...   May 31 2008, 11:32 AM
Violet   Hai Mươi Ba Phó Mặc... Ưu sầu tràn ...   May 31 2008, 11:42 AM
Violet   Hai Mươi Bốn Lọt Vào Tay Địch... Ng...   May 31 2008, 11:43 AM
Violet   Hai Mươi Lăm Chấp Pháp Tại Hoả Lò… ...   May 31 2008, 11:43 AM
Violet   Hai Mươi Sáu Vẫn Trò Cân Não Trong Sự S...   May 31 2008, 11:44 AM
Violet   Hai Mươi Bảy Cố Gắng Để Sống... H...   May 31 2008, 11:44 AM
Violet   Hai Mươi Tám Những Vấn Đề Mới… C...   May 31 2008, 11:45 AM
Violet   Hai Mươi Chín Trở Lại Địa Điểm Đổ...   May 31 2008, 11:46 AM
Violet   Ba Mươi Nguời Mong Không Gặp, Người G...   May 31 2008, 11:46 AM
Violet   Ba Mươi Mốt Nghĩa “Bình Xuyên”… ...   May 31 2008, 11:47 AM
Violet   Ba Mươi Hai Phùng Văn Trí, đòn phép “ph...   May 31 2008, 11:48 AM
Violet   Ba Mươi Ba Thủ Tiêu Trong Đêm... Mụ H...   May 31 2008, 11:49 AM
Violet   Ba Mươi Bốn Đổi Xà Lim, Bạn Tù Mới.....   May 31 2008, 11:50 AM
Violet   Ba Mươi Lăm Người Nữ Tù Xà Lim II... ...   May 31 2008, 05:49 PM
Violet   Ba Mươi Sáu “Đòn Thù” Của Chấp Phá...   May 31 2008, 05:50 PM
Violet   Ba Mươi Bảy Chết... Hụt... Đã vào h...   May 31 2008, 05:51 PM
Violet   Ba Mươi Tám Cái Giá Phải Trả của “Ng...   May 31 2008, 05:52 PM
Violet   Ba Mươi Chín Mùa Đông Thứ Hai… Sáng...   May 31 2008, 05:52 PM
Violet   Bốn Mươi “...Thắng Lợi Bất Ngờ Củ...   May 31 2008, 05:53 PM
Violet   Bốn Mươi Mốt Cái Chết Ám Ảnh Người...   May 31 2008, 05:55 PM
Violet   T H É P Đ E N Tập II (Chương 43 -- 82) Bố...   Jun 5 2008, 08:47 PM
Violet   Bốn Mươi Bốn Đường dây tài liệu “M...   Jun 5 2008, 08:50 PM
Violet   Bốn Mươi Lăm Chuyển biến tinh thần... M...   Jun 5 2008, 09:37 PM
Violet   Bốn Mươi Sáu Mài sắt... nên kim!... ...   Jun 7 2008, 08:54 AM
Violet   Bốn Mươi Bảy Những giây phút… mộng...   Jun 7 2008, 04:03 PM
Violet   Bốn Mươi Tám Một tổ chức tình báo t...   Jun 7 2008, 04:04 PM
Violet   Bốn Mươi Chín Vượt Ngục .....! T...   Jun 7 2008, 04:06 PM
Violet   Năm Mươi Thành sự… tại thiên!... ...   Jun 7 2008, 04:07 PM
Violet   Năm Mươi Mốt Cát xô, chiếc… ”quan t...   Jun 7 2008, 04:08 PM
Violet   Năm Mươi Hai Cái Chết Của Một Người...   Jun 7 2008, 10:04 PM
Violet   Năm Mươi Ba Những Tấm Lòng…Tù!......   Jun 7 2008, 10:06 PM
Violet   Năm Mươi Bốn Tìm Được Cố Vật… Kh...   Jun 7 2008, 10:09 PM
Violet   Năm Mươi Lăm Tin tức, hay tuyên truyền ...   Jun 7 2008, 10:20 PM
Violet   Năm Mươi Sáu Những sai lầm của thế g...   Jun 7 2008, 10:22 PM
Violet   Năm Mươi Bảy Những giọt nước mắt…...   Jun 7 2008, 10:27 PM
Violet   Năm Mươi Tám Một người tù… Mỹ...   Jun 8 2008, 08:47 PM
Violet   Năm Mươi Chín Hà Nội ăn bom… Xã hội...   Jun 8 2008, 08:48 PM
Violet   Sáu Mươi Của “chuột”, và … “ngư...   Jun 8 2008, 08:49 PM
Violet   Sáu Mươi Mốt Nằm… đếm mùa Thu qua...   Jun 8 2008, 09:58 PM
Violet   Sáu Mươi Hai Thăm tù… người lạ mặt...   Jun 8 2008, 09:58 PM
Violet   Sáu Mươi Ba Người nữ… gián điệp c...   Jun 8 2008, 09:59 PM
Violet   Sáu Mươi Bốn Một phương pháp liên l...   Jun 8 2008, 10:01 PM
Violet   Sáu Mươi Lăm Đời hoạt động của ng...   Jun 8 2008, 10:02 PM
Violet   Sáu Mươi Sáu Hai cái áo sơ mi, thay đổ...   Jun 8 2008, 10:03 PM
Violet   Sáu Mươi Bảy Bản di chúc “sống” c...   Jun 8 2008, 10:17 PM
Violet   Sáu Mươi Tám Bí mật về nữ sĩ Thụy ...   Jun 9 2008, 04:13 PM
2 Pages V   1 2 >


Reply to this topicStart new topic

 



Lo-Fi Version Time is now: 23rd July 2025 - 03:14 AM