![]() |
Warning: Declaration of class_bbcode::convert_emoticon($matches = Array) should be compatible with class_bbcode_core::convert_emoticon($code = '', $image = '') in /hermes/bosnacweb07/bosnacweb07as/b283/d5.kekho/public_html/forums/sources/classes/bbcode/class_bbcode.php on line 641
![]() |
![]() ![]()
Post
#1
|
|
![]() Phố Cũ ![]() ![]() ![]() Group: Năng Động Posts: 2,691 Joined: 21-April 08 Member No.: 43 Country ![]() ![]() |
cả đời mang một giấc mơ ![]() Trần Thái Vân Khi còn bé ta mơ thuyền viễn xứ Theo dòng đời trôi tận chốn xa xôi Ðêm tưởng tượng một nỗi niềm cô lữ Nghe buồn dâng như sóng tự ngàn khơi Ta mơ về vùng thảo nguyên bát ngát Tuyết đầu mùa rơi trắng xoá mênh mông Bên lò sưởi thả hồn theo cung nhạc Hơi lạnh mờ những tấm kính che song Ta mơ về vùng trung nguyên nào đó Có Mark Twain ngồi viết dưới túp lều Sông xa xa đôi chuyến tàu chở gỗ Tiếng còi vang, chiều xuống lạnh, buồn hiu Khi ta lớn lòng mơ về cố quốc Những cánh đồng cổ tích đã ngàn năm Ðàn độc huyền đêm đêm vang thổn thức Lời chinh phu nhớ chinh phụ, mưa râm Ta mơ rừng hoa hồi ngào ngạt nở Lạng sơn xa, đầu tổ quốc toả mùi Gió giao mùa nửa đêm về trăn trở Sáng mượt màu mạ mới trẩy niềm vui Ta mơ về vùng Hạ long xanh ngắt Cánh buồm nào chở hết sự yêu thương Nước trăm nguồn đổ về đây trong vắt Qua muôn nơi chỉ có một con đường Ta mơ về Nha trang bờ cát trắng Ðoạn ân tình chưa đến tuổi đôi mươi Thương con ốc lộn hồn nằm im vắng Tội dã tràng xây giấc mộng xa vời Ta mơ đến cuối chân trời tổ quốc Sóng Cà mau xô bởi sóng Bạch đằng Bài vọng cổ mang linh hồn non nước Khúc hát chèo dệt lại một vầng trăng Nhớ một thuở mơ ngồi nghe hợp tấu Beethoven, Mozart rất xa vời Giờ khôn lớn ta mơ về tiết tấu Của đàn tranh, tiếng sáo, khúc hò ơi Khi còn bé ta mơ thuyền viễn xứ Mơ phiêu bồng như những chuyện đời xưa Giờ khôn lớn ta thương đời cô lữ Nhớ quê nhà như hạn nhớ chiều mưa -------------------- ![]() |
|
|
![]() |
![]() ![]()
Post
#2
|
|
![]() Phố Cũ ![]() ![]() ![]() Group: Năng Động Posts: 2,691 Joined: 21-April 08 Member No.: 43 Country ![]() ![]() |
Giết tôi bằng những bài thơ ![]() Trần Thái Vân Giết nhau chẳng cái lưu cầu Giết nhau bằng cái u sầu, độc chưa\? (Nguyễn Gia Thiều) Mỗi tuần nàng viết đôi bài thơ Ngôn từ thô thiển, ý đơn sơ Tôi đọc, một mình đi vào mộng Nghe lòng dào dạt những bâng quơ Nửa tháng nàng gọi gởi mùa xuân Giọng hiền, nhí nhảnh, nắng ươm hồng Tôi ngồi mê mải hồn thơ sốt Tưởng mắt nàng trong, trong rất trong Mỗi ngày nàng gởi một trời mơ Chuyện ngắn, chuyện dài thật bâng quơ Tôi đọc, mỉm cười, vui vui quá Thả hồn theo gió, thả hồn mơ Tôi vẫn biết rằng mơ là không Thơ siêu hiện thật, rất mênh mông Mà sao tôi vẫn hằng mong đợi Lời thương, câu nói, giấc mộng nồng Có thể nàng cười: tôi dại ghê Có thể vì thơ tôi đam mê Có thể vì nàng, hay có thể, Mà thôi, tôi thương nhớ quá, hề! Dao đâm một nhát chỉ là dao, Thơ đâm chết lịm tự thuở nào Ý nàng một chữ còn cô đọng Lời nàng nửa tiếng vẫn nôn nao Như thế nàng rằng vẫn chưa vui Trời, trăng nàng cứ muốn xa rời Nếu thật lòng tôi buồn ghê lắm Hồng nhan thêm kẻ bỏ cuộc đời Tôi chẳng biết sao, nghĩ mà thương Tình xuân rêu phủ, phế thiên đường Dư âm có lẽ nàng mang đến Giấc mộng xa vời tựa tơ vương Hay tôi là kẻ quá đa tình? Hay vì cảm cách tự tâm linh? Nàng như hoa nở trong lồng kính Tôi khách thập phương đứng xa nhìn Hay nàng chỉ muốn cuộc vui đùa Như sóng, như mây, như gió lùa Phảng phất rồi thôi, đừng mong đợi Ðừng thương, đừng nhớ, chớ phân bua Ấy thế khi nàng đòi lánh xa Lòng tôi da diết phải chăng là Nàng giết đời tôi trong êm dịu Bằng những bài thơ rất đậm đà... -------------------- ![]() |
|
|
![]() ![]() |
Lo-Fi Version | Time is now: 21st July 2025 - 07:10 PM |