![]() |
Warning: Declaration of class_bbcode::convert_emoticon($matches = Array) should be compatible with class_bbcode_core::convert_emoticon($code = '', $image = '') in /hermes/bosnacweb07/bosnacweb07as/b283/d5.kekho/public_html/forums/sources/classes/bbcode/class_bbcode.php on line 641
![]() |
![]() ![]()
Post
#1
|
|
![]() Phố Cũ ![]() ![]() ![]() Group: Năng Động Posts: 2,691 Joined: 21-April 08 Member No.: 43 Country ![]() ![]() |
cả đời mang một giấc mơ ![]() Trần Thái Vân Khi còn bé ta mơ thuyền viễn xứ Theo dòng đời trôi tận chốn xa xôi Ðêm tưởng tượng một nỗi niềm cô lữ Nghe buồn dâng như sóng tự ngàn khơi Ta mơ về vùng thảo nguyên bát ngát Tuyết đầu mùa rơi trắng xoá mênh mông Bên lò sưởi thả hồn theo cung nhạc Hơi lạnh mờ những tấm kính che song Ta mơ về vùng trung nguyên nào đó Có Mark Twain ngồi viết dưới túp lều Sông xa xa đôi chuyến tàu chở gỗ Tiếng còi vang, chiều xuống lạnh, buồn hiu Khi ta lớn lòng mơ về cố quốc Những cánh đồng cổ tích đã ngàn năm Ðàn độc huyền đêm đêm vang thổn thức Lời chinh phu nhớ chinh phụ, mưa râm Ta mơ rừng hoa hồi ngào ngạt nở Lạng sơn xa, đầu tổ quốc toả mùi Gió giao mùa nửa đêm về trăn trở Sáng mượt màu mạ mới trẩy niềm vui Ta mơ về vùng Hạ long xanh ngắt Cánh buồm nào chở hết sự yêu thương Nước trăm nguồn đổ về đây trong vắt Qua muôn nơi chỉ có một con đường Ta mơ về Nha trang bờ cát trắng Ðoạn ân tình chưa đến tuổi đôi mươi Thương con ốc lộn hồn nằm im vắng Tội dã tràng xây giấc mộng xa vời Ta mơ đến cuối chân trời tổ quốc Sóng Cà mau xô bởi sóng Bạch đằng Bài vọng cổ mang linh hồn non nước Khúc hát chèo dệt lại một vầng trăng Nhớ một thuở mơ ngồi nghe hợp tấu Beethoven, Mozart rất xa vời Giờ khôn lớn ta mơ về tiết tấu Của đàn tranh, tiếng sáo, khúc hò ơi Khi còn bé ta mơ thuyền viễn xứ Mơ phiêu bồng như những chuyện đời xưa Giờ khôn lớn ta thương đời cô lữ Nhớ quê nhà như hạn nhớ chiều mưa -------------------- ![]() |
|
|
![]() |
![]() ![]()
Post
#2
|
|
![]() Phố Cũ ![]() ![]() ![]() Group: Năng Động Posts: 2,691 Joined: 21-April 08 Member No.: 43 Country ![]() ![]() |
chiều bên cửa biển ![]() Trần Thái Vân Buồn ơi man mác chiều cô lữ Dõi mắt vời trông chẳng thấy nhau Mênh mang gió thổi lời vô tự Tim tím sương dâng một cõi sầu Bãi vắng xác xơ từng lớp cỏ Cuối thu xào xạc lá vàng rơi Sông nước mênh mông, trời mây hỡi Nhớ về cố quận, nhớ không thôi Người đứng chờ mong, trông với đợi Một lời giã biệt vạn đời xa Ta đứng trầm tư thời gian gọi Hồn về dĩ vãng chửa từng qua Người thầm thương tiếc thời vang bóng Anh hùng dệt mộng rộng bờ vai Ta ngẩn ngơ nghe từng tiếng sóng Trong chiều gió lộng tưởng thiên nhai Người nhớ dặm trường băng khe, suối Tiếng kèn giục trận máu đào say Ta thương những đường xưa mờ bụi Nắng cháy thiêu người, bỏng da tay Người khóc mười năm rừng núi độc Từ người xuống lại vượn cổ sơ Ta tiếc mười năm đời hiu hắt Già nhiều trước tuổi mất ngày thơ Tưởng niệm tri âm người rơi lệ Trên những nấm mồ lạnh khói hương Ta khóc bạn mình khi lưu lạc Thuyền chìm bỏ xác xuống đại dương Người vui gặp lại người năm cũ Chén tạc, chén thù vơi khổ đau Ta ngôi sao lạc vùng tinh tú Ðộc ẩm, một mình thương nhớ nhau Chiều nay ta đứng bờ sông lạ Sương khói buồn giăng thương nhớ thương Ðời ta bình thản không gì lạ Nhưng cũng nghe đau cuộc đoạn trường -------------------- ![]() |
|
|
![]() ![]() |
Lo-Fi Version | Time is now: 21st July 2025 - 08:49 AM |