Welcome Guest ( Log In | Register )

 
Reply to this topicStart new topic
> Một dự án cần làm khẩn cấp, Vi Toàn Nghĩa
mviet
post Dec 8 2010, 10:54 AM
Post #1


Bảo vệ tổ quốc
***

Group: Năng Động
Posts: 2,769
Joined: 9-September 10
Member No.: 15,235
Country






Ngày trở về:

Một dự án cần làm khẩn cấp

Sao tôi lúc nào cũng nghĩ về họ ? Đó là những người ngư dân Việt Nam – không cứ ở tỉnh nào. 3200 km từ Hà Tiên đến Móng Cái. Không quen ai cả! Không biết ai cả! Ra siêu thị mua cá ngừ đại dương tôi lại nhớ về họ. Mỗi khi VTV1 báo có bão trên biển đông tôi lại nghĩ về họ – những con người Việt Nam đang bị chồng chất 3 đại họa: Giặc Họa, Trời Họa, Cơ Chế và Người Họa.

Khi còn chiến tranh họ đánh bắt thủy sản ven bờ, ngoài khơi xa kia là tàu chiến đối phương. Họ là dân, cũng là người chiến sĩ luôn. Họ bắn máy bay bằng súng trường, vào đến bờ lại lo cho con cái tránh pháo bầy bắn từ ngoài biển. Không có đá lạnh họ phải giữ thủy sản bằng muối và bom đạn làm lượng cá ít đi.

Không có độc lập họ không phải là ngư dân đúng nghĩa. Họ đành trở thành “thợ đánh dậm” ven bờ. Vậy mà ở các thành phố, ở những nơi sơ tán khi chiến tranh ác liệt, chúng ta vẫn nhận được những con cá mặn mòi tình người của họ (tuy ít và bé). Có phải vì thế mà tôi hay nghĩ về họ?

Cho đến hôm nay khi đất nước đã về một mối, 3200 km đường biển là của chúng ta – “nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa” (Tố Hữu). Chính phủ của cộng đồng chúng ta đã giúp đỡ họ “dự án đánh bắt xa bờ”, đã giúp đỡ trang bị để họ “vươn ra biển lớn” cùng xu thế của đất nước.

Nhưng hoàn cảnh đâu có chiều con người. Thời gian qua họ luôn gặp họa:

1. GIẶC HỌA: Họ luôn bị tàu “lạ” đâm chìm rồi bỏ đi để họ chơi vơi không phương tiện cứu hộ cách xa bờ hàng trăm cây số. Ai bảo vệ họ đây? Họ bị bắt bị đòi tiền chuộc (?) hàng trăm triệu đồng (ai sẵn sàng bỏ tiền ra cho họ ?). Danh sách cứ dài….dài mãi… ĐẶC BIỆT NGHIÊM TRỌNG HƠN LÀ CÁC VỊ TRÍ BỊ ĐÂM NGÀY CÀNG GẦN BỜ. (Ngày 3.12.2010 điểm bị đâm chỉ cách Vũng Tàu 30 hải lý).

2. TRỜI HỌA: Biến đổi khí hậu, bão tố liên miên, diễn ra rất bất thường, dự báo thời tiết không chính xác đã làm bao con tàu ra đi để vĩnh viễn không bao giờ về bến? Bao nhiêu người chồng,người cha, không được nói lời vĩnh biệt vợ con? Không được mai táng, đưa tiễn của cộng đồng (những quyền lợi cuối cùng của một đời người). Danh sách cứ dài… dài mãi…

3. CƠ CHẾ VÀ NGƯỜI HỌA: Ở các nước khác, cơ quan TÌM KIẾM CỨU NẠN là cơ quan chuyên trách, tức là CHUYÊN NGHIỆP. Ở nước ta TÌM KIẾM CỨU NẠN là cơ quan KIÊM NHIỆM, tức là NGHIỆP DƯ. (goole :”uy ban tim kiem cuu nan quoc gia “). NGHIỆP DƯ có nghĩa là: THIẾT BỊ CỨU HỘ NGHIỆP DƯ. Kể cả máy bay cũng không phải máy cứu nạn chuyên dụng. Đã rất nhiều lần bay trên người bị nạn nhưng không phát hiện được vì không có thiết bị chuyên dụng. Việc điều động phức tạp, chậm trễ với các máy bay do quân đội quản lý. NGHIỆP DƯ nên TRÁCH NHIỆM CŨNG NGHIỆP DƯ luôn: Thật là đau lòng khi CƠ QUAN CỨU HỘ MẶC CẢ TIỀN NONG VỚI NGƯỜI BỊ NẠN NGAY TRÊN BIỂN (một tiền lệ đầu tiên trên thế giới). Sau đó bỏ mặc người bị nạn . Tôi biết nói câu gì bây giờ ? Có lẽ không ngôn từ nào có sức thể hiện!

Cộng đồng biết trả ơn những khúc cá ngừ của các bạn thế nào bây giờ !!!???

Ý KIẾN CỦA TÔI:

Từ rất lâu rồi, nghĩ về họ, tìm tòi trên net, tìm tòi trên các tài liệu nước ngoài, tôi có ý kiến thế này (chỉ là ý kiến thôi – tôi không có tiền lại càng không có quyền):

A. CƠ QUAN CỨU NẠN PHẢI LÀ CHUYÊN TRÁCH:

Lãnh đạo Cơ quan Cứu nạn: phải là CHUYÊN NGHIỆP, có quyền điều động khẩn cấp tất cả nhân, vật lực của bất cứ bộ nào, kể cả văn phòng chính phủ, mà không phải xin phép trước. Phải là người RẤT có TRÁCH NHIỆM và TỰ CHỊU TRÁCH NHIỆM.

Nhân lực của Cơ quan Cứu nạn: có đào tạo, thậm chí đào tạo ngoài nước. Phải làm việc theo chế độ ứng trực.

Vật lực của Cơ quan Cứu nạn: Phải được trang bị thiết bị chuyên dụng với tiêu chuẩn quốc tế với máy xác định vị trí của thuyền, người bị nạn theo tần số quốc tế (121,5 Mhz), thiết bị xác định vị trí qua vệ tinh địa tĩnh. Có đội tàu thuyền và máy bay riêng ứng trực (24/24) trên 3 miền Bắc , Trung, Nam. Máy bay nên dùng là UH-1 mà Hoa Kỳ đang giúp ta nâng cấp loại này và ít nhất phải có 12 chiếc cho 3 miền, không nên dùng MI-171 vì cồng kềnh và đắt tiền.

B. NGƯ DÂN:

Hiện nay cả nước có khoảng 130.000 tàu đánh bắt thủy sản với khoảng 700.000 ngư dân. Về thông tin liên lạc cứu hộ chúng ta có 30 đài thông tin duyên hải (TTDH ), trải dài theo 3.200 km bờ biển và một đài liên lạc vệ tinh địa tĩnh đặt tại Hải Phòng. Tuy nhiên, vì điều kiện kinh tế chỉ có gần 50 % số tàu được lắp máy liên lạc 2 chiều theo chế độ song công – máy HF. Khi tàu chìm thì máy chìm theo.

Đặc biệt ngư dân Việt Nam chưa được trang bị phao vô tuyến thông báo vị trí (EPIRB) – nên khi gặp nạn, tàu chìm thì tàu cứu hộ hay máy bay cứu hộ và vệ tinh địa tĩnh rất khó tìm ra họ giữa biển cả bao la. Vì thế nhà nước cần có kế hoạch để giúp đỡ kinh phí cho ngư dân trang bị, hướng dẫn họ sử dụng những thiết bị cứu hộ,cứu nạn hiện đại.

Theo tôi nếu được nhà nước quan tâm, làm thành dự án cho crương trình này thì đây sẽ là một dự án ĐẠT CẢ TÍNH CHÍNH TRỊ, TÍNH XÃ HỘI, TÍNH ĐẠO ĐỨC VÀ HIỆU QUẢ KINH TẾ.

*

Bản đồ Vùng trách nhiệm VNMCC – Phạm vi xác định vị trí của Vệ tinh địa tĩnh (sai số ±5m):



Hệ thống đài thông tin Duyên Hải và trạm thu tín hiệu Vệ tinh địa tĩnh Việt Nam:



Máy bay cứu hộ MI – 171:



Máy bay cứu hộ UH – 1:



Phao vô tuyến định vị trí tự nổi:



Mô hình cứu hộ qua Vệ tinh địa tĩnh (sử dụng phao định vị vô tuyến JQE-103):



Hy vọng mong manh:










--------------------
mm
Go to the top of the page
 
+Quote Post

Reply to this topicStart new topic
1 User(s) are reading this topic (1 Guests and 0 Anonymous Users)
0 Members:

 



Lo-Fi Version Time is now: 16th November 2024 - 10:25 PM