Welcome Guest ( Log In | Register )

2 Pages V   1 2 >  
Reply to this topicStart new topic
> Happy Thankgiving 2011
Trongtuyen
post Nov 17 2011, 02:29 PM
Post #1


Bảo vệ tổ quốc
***

Group: Năng Động
Posts: 88
Joined: 14-September 10
Member No.: 15,539
Country









Hằng năm, cứ đến ngày 24 tháng 11 trên toàn thế
giới theo thông lệ nước Mỹ, làm ngày lễ tạ ơn những
người cưu mang bậc tiền nhân, tạ ơn hồn thiêng sông
núi. Gà Tây là biểu tượng cho ngày Thanksgiving, nuôi
gà Tây chỉ để dùng cho riêng ngày này. Chúng ta là hậu
bối, được may mắn ăn gà Tây là để cảm ơn cho sự tồn tại
con người đến ngày hôm nay. Tiền nhân được ăn gà Tây là
để sống qua cơn đói lạnh, được sưởi ấm bên đống lửa bập bùng
bằng củi khô, được cứu giúp bằng tình nhân loại của người bản xứ.
Riêng phận người Việt tha hương sống trên đất khách, hãy cảm nhận
thật đầy đủ hương vị bản sắc của gà Tây, chúng ta chẳng những cảm ơn
tiền nhân mà còn phải tạ ơn hậu bối nơi ta tạm dung đang sống hòa mình
và từng cưu mang chúng ta qua cơn bi loạn.Gà Tây kính chúc tất cả người Việt
trên khắp 5 châu đoàn kết thương yêu nhau. Kính chúc một mùa lễ tạ ơn an bình hạnh phúc.




--------------------
Quốc gia hưng vong, thất phu hữu trách
ngày nay quốc gia bại vong chỉ thấy chính phủ tắc trách.
Go to the top of the page
 
+Quote Post
TốTâm
post Nov 17 2011, 03:50 PM
Post #2


Hoang vắng
***

Group: Năng Động
Posts: 528
Joined: 14-September 10
Member No.: 15,513
Country







Cám ơn anh Trọng Tuyên đã post nhắc nhở ngày lễ tạ ơn.
Vậy là mùa lễ tạ ơn năm nay, Tố Tâm sẽ đi nhà thờ, trước đấng
chúa, Xin Chúa chứng lời Tạ ơn. Trước tiên tạ ơn Thượng Đế, trong
lúc quê hương mịt mù tâm tối, đã dẫn đưa Tâm đến chốn này. Trước Thiêng
Chúa lần đầu tiên thốt lời Tâm yêu nước Mỹ vì nước Mỹ cưu mang tâm. Vậy là
Tâm sẽ cố quên “cái góc Sàigòn níu kéo” - *Goodbye Sàigòn, welcome to the USA*


--------------------

Go to the top of the page
 
+Quote Post
Tiểu yêu
post Nov 17 2011, 05:47 PM
Post #3


Tình yêu chớm nở
***

Group: Năng Động
Posts: 2,139
Joined: 15-February 10
Member No.: 8,154
Country










Cứ đến ngày Thanksgiving không ai lại không nghĩ đến
những chú gà Tây được nướng lên vàng óng ả! Thịt gà Tây
đã từng là ân nhân giúp cho đoàn người di dân qua cơn đói và
có đủ sức chống cái lạnh mùa đông băng giá.Tiểu kính chúc cô bác
anh chị mùa lễ tạ ơn an khang hạnh phúc, hãy làm bạn với gà tây và
hãy ăn nhiều để có sức chống chèo qua cơn khủng hoảng kinh tế hiện nay.


--------------------

Khù khờ thì bảo...giai tơ.
Khôn lanh thì bảo...hái mơ bao lần???
Go to the top of the page
 
+Quote Post
M&N
post Nov 17 2011, 06:42 PM
Post #4


Bảo vệ Tổ Quốc
***

Group: Trang Chủ
Posts: 11,665
Joined: 7-April 08
Member No.: 6
Country




beer.gif



rose4.gif Cầu chúc thầy, cô, anh, chị và tất cả các bạn

một mùa lễ tạ ơn nhiều may-mắn, hạnh-phúc.
rose4.gif


--------------------
Mmm
Go to the top of the page
 
+Quote Post
BichDu
post Nov 18 2011, 10:07 AM
Post #5


Cõi yêu
***

Group: Năng Động
Posts: 450
Joined: 29-December 09
Member No.: 7,278
Country










Kính chúc quí ân nhân, chúc toàn thể các bạn 5 châu mùa lễ tạ ơn

Như Ý!


--------------------
Go to the top of the page
 
+Quote Post
Tống Trung
post Nov 19 2011, 07:36 AM
Post #6


Bảo vệ tổ quốc
***

Group: Năng Động
Posts: 1,674
Joined: 27-September 10
From: Canada
Member No.: 16,191
Age: 51
Country










Chúc toàn thể các bạn mùa lễ Tạ Ơn
Đầy hồng ân Thánh Chúa!



--------------------
vận nước lênh đênh
Go to the top of the page
 
+Quote Post
Hoainiemchonxua
post Nov 19 2011, 09:42 AM
Post #7


Giọt Lệ Quân Vương
***

Group: Members
Posts: 2,416
Joined: 3-March 09
Member No.: 2,147
Country









Mừng lễ tạ ơn


Hoài Niệm không biết phải chọn lời chúc nào tốt đẹp nhất cho ngày lễ tạ ơn năm nay. Một năm có quá nhiều biến động trong cuộc sống, chiến tranh chết chóc đau thương, kinh tế bất ổn gây tan thương, mất mát tình cảm và tài sản cho hàng triệu triệu người trên toàn thế giới..Xin hãy gắng lòng cùng một ý niệm chung, là chúng ta còn được sống, dẫu có như thế nào chăng, mùa tạ ơn đã đến cho kẻ kém may mắn và người mai mắn, cùng nhau bày tõ lời tạ ơn cho sự cưu mang để chúng ta còn sự hiện hữu trong cuộc sống này.

Các bạn hãy cùng Niệm chia sẻ một bát Mì trong: "Câu Chuyện Bát Mì" dưới đây. Sau khi dùng xong ta sẽ có cùng cảm nhận đẹp cho ngày lễ tạ ơn. Chúc tất cả qua cơn khốn khó dù có phải khốn khó mươi năm xin nhớ cùng quay lại với câu chuyện bát mì, và mong rằng mọi người sẽ nhận lại mọi sự tốt đẹp như ba mẹ con trong câu chuyện .








Câu chuyện bát mì


Trong cuộc sống ngày nay, xin đừng quên rằng còn tồn tại lòng nhân ái. Đây là một câu chuyện có thật, chúng tôi gọi là "Câu chuyện bát mì". Chuyện xảy ra cách đây năm mươi năm vào ngày 31/12, một ngày cuối năm tại quán mì Bắc Hải Đình, đường Trát Hoảng, Nhật Bản.

o O o


Đêm giao thừa, ăn mì sợi đón năm mới là phong tục tập quán của người Nhật, cho đến ngày đó công việc làm ăn của quán mì rất phát đạt. Ngày thường, đến chạng vạng tối trên đường phố hãy còn tấp nập ồn ào nhưng vào ngày này mọi người đều lo về nhà sớm hơn một chút để kịp đón năm mới. Vì vậy đường phố trong phút chốc đã trở nên vắng vẻ.

Ông chủ Bắc Hải Đình là một người thật thà chất phát, còn bà chủ là một người nhiệt tình, tiếp đãi khách như người thân. Đêm giao thừa, khi bà chủ định đóng cửa thì cánh cửa bị mở ra nhè nhẹ, một người phụ nữ trung niên dẫn theo hai bé trai bước vào. Đứa nhỏ khoảng sáu tuổi, đứa lớn khoảng 10 tuổi. Hai đứa mặc đồ thể thao giống nhau, còn người phụ nữ mặc cái áo khoác ngoài lỗi thời.

- Xin mời ngồi!

Nghe bà chủ mời, người phụ nữ rụt rè nói:

- Có thể... cho tôi một... bát mì được không?

Phía sau người phụ nữ, hai đứa bé đang nhìn chăm chú.

- Đương nhiên... đương nhiên là được, mời ngồi vào đây.

Bà chủ dắt họ vào bàn số hai, sau đó quay vào bếp gọi to:

- Cho một bát mì.

Ba mẹ con ngồi ăn chung một bát mì trông rất ngon lành, họ vừa ăn vừa trò chuyện khe khẽ với nhau. "Ngon quá" - thằng anh nói.

- Mẹ, mẹ ăn thử đi - thằng em vừa nói vừa gắp mì đưa vào miệng mẹ.

Sau khi ăn xong, người phụ nữ trả một trăm năm mươi đồng. Ba mẹ con cùng khen: "Thật là ngon! Cám ơn!" rồi cúi chào và bước ra khỏi quán.

- Cám ơn các vị! Chúc năm mới vui vẻ - ông bà chủ cùng nói.

Công việc hàng ngày bận rộn, thế mà đã trôi qua một năm. Lại đến ngày 31/12, ngày chuẩn bị đón năm mới. Công việc của Bắc Hải Đình vẫn phát đạt. So với năm ngoái, năm nay có vẻ bận rộn hơn. Hơn mười giờ, bà chủ toan đóng cửa thì cánh cửa lại bị mở ra nhè nhẹ. Bước vào tiệm là một người phụ nữ dẫn theo hai đứa trẻ. Bà chủ nhìn thấy cái áo khoác lỗi thời liền nhớ lại vị khách hàng cuối cùng năm ngoái.

- Có thể... cho tôi một... bát mì được không?

- Đương nhiên... đương nhiên, mời ngồi!

Bà chủ lại đưa họ đến bàn số hai như năm ngoái, vừa nói vọng vào bếp:

- Cho một bát mì.

Ông chủ nghe xong liền nhanh tay cho thêm củi vào bếp trả lời:

- Vâng, một bát mì!

Bà chủ vào trong nói nhỏ với chồng:

- Này ông, mình nấu cho họ ba bát mì được không?

- Không được đâu, nếu mình làm thế chắc họ sẽ không vừa ý.

Ông chủ trả lời thế nhưng lại bỏ nhiều mì vào nồi nước lèo, ông ta cười cười nhìn vợ và thầm nghĩ: "Trông bà bề ngoài khô khan nhưng lòng dạ cũng không đến nỗi nào!"

Ông làm một tô mì to thơm phức đưa cho bà vợ bưng ra. Ba mẹ con ngồi quanh bát mì vừa ăn vừa thảo luận. Những lời nói của họ đều lọt vào tai hai vợ chồng ông chủ quán.

- Thơm quá!

- Năm nay vẫn được đến Bắc Hải Đình ăn mì thật là may mắn quá!

- Sang năm nếu được đến đây nữa thì tốt biết mấy!

Ăn xong, trả một trăm năm mươi đồng, ba mẹ con ra khỏi tiệm Bắc Hải Đình.

- Cám ơn các vị! Chúc năm mới vui vẻ!

Nhìn theo bóng dáng ba mẹ con, hai vợ chồng chủ quán thảo luận với nhau một lúc lâu.

Đến ngày 31/12 lần thứ ba, công việc làm ăn của Bắc Hải Đình vẫn rất tốt, vợ chồng ông chủ quán bận rộn đến nỗi không có thời gian nói chuyện. Đến 9g30 tối, cả hai người đều cảm thấy trong lòng có một cảm giác gì đó khó tả. Đến 10 giờ, nhân viên trong tiệm đều đã nhận bao lì xì và ra về. Ông chủ vội vã tháo các tấm bảng trên tường ghi giá tiền của năm nay là “200đ/bát mì” và thay vào đó giá của năm ngoái “150đ/bát mì”. Trên bàn số hai, ba mươi phút trước bà chủ đã đặt một tờ giấy "Đã đặt chỗ". Đúng 10g30, ba mẹ con xuất hiện, hình như họ cố chờ khách ra về hết rồi mới đến. Đứa con trai lớn mặc bộ quần áo đồng phục cấp hai, đứa em mặc bộ quần áo của anh, nó hơi rộng một chút, cả hai đứa đều đã lớn rất nhiều.

- Mời vào! Mời vào! - bà chủ nhiệt tình chào đón.

Nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của bà chủ, người mẹ chậm rãi nói:

- Làm ơn nấu cho chúng tôi... hai bát mì được không?

- Được chứ, mời ngồi bên này!

Bà chủ lại đưa họ đến bàn số hai, nhanh tay cất tờ giấy "Đã đặt chỗ" đi, sau đó quay vào trong la to: "Hai bát mì".

- Vâng, hai bát mì. Có ngay.

Ông chủ vừa nói vừa bỏ ba phần mì vào nồi.

Ba mẹ con vừa ăn vừa trò chuyện, dáng vẻ rất phấn khởi. Đứng sau bếp, vợ chồng ông chủ cũng cảm nhận được sự vui mừng của ba mẹ con, trong lòng họ cũng cảm thấy vui lây.

- Tiểu Thuần và anh lớn này, hôm nay mẹ muốn cảm ơn các con!

- Cảm ơn chúng con? Tại sao ạ?

- Chuyện là thế này: vụ tai nạn xe hơi của bố các con đã làm cho tám người bị thương, công ty bảo hiểm chỉ bồi thường một phần, phần còn lại chúng ta phải chịu, vì vậy mấy năm nay mỗi tháng chúng ta đều phải nộp năm mươi ngàn đồng.

- Chuyện đó thì chúng con biết rồi - đứa con lớn trả lời.

Bà chủ đứng bên trong không dám động đậy để lắng nghe.

- Lẽ ra phải đến tháng ba năm sau chúng ta mới nộp hết nhưng năm nay mẹ đã nộp xong cả rồi!

- Hả, mẹ nói thật đấy chứ?

- Ừ, mẹ nói thật. Bởi vì anh lớn nhận trách nhiệm đi đưa báo, còn Tiểu Thuần giúp mẹ đi chợ nấu cơm làm mẹ có thể yên tâm làm việc, công ty đã phát cho mẹ một tháng lương đặc biệt, vì vậy số tiền chúng ta còn thiếu mẹ đã nộp hết rồi.

- Mẹ ơi! Anh ơi! Thật là tốt quá, nhưng sau này mẹ cứ để con tiếp tục nấu cơm nhé.

- Con cũng tiếp tục đi đưa báo. Tiểu Thuần chúng ta phải cố gắng lên!

- Mẹ cám ơn hai anh em con nhiều!

- Tiểu Thuần và con có một bí mật chưa nói cho mẹ biết. Đó là vào một ngày chủ nhật của tháng mười một, trường của Tiểu Thuần gửi thư mời phụ huynh đến dự một tiết học. Thầy giáo của Tiểu Thuần còn gửi một bức thư đặc biệt cho biết bài văn của Tiểu Thuần đã được chọn làm đại diện cho Bắc Hải đảo đi dự thi văn toàn quốc. Con nghe bạn của Tiểu Thuần nói mới biết nên hôm đó con đã thay mẹ đến dự.

- Có thật thế không? Sau đó ra sao?

- Thầy giáo ra đề bài: “Chí hướng và nguyện vọng của em là gì?” Tiểu Thuần đã lấy đề tài bát mì để viết và được đọc trước tập thể nữa chứ. Bài văn được viết như sau: "Ba bị tai nạn xe mất đi để lại nhiều gánh nặng. Để gánh vác trách nhiệm này, mẹ phải thức khuya dậy sớm để làm việc". Đến cả việc hàng ngày con phải đi đưa báo, em cũng viết vào bài nữa. Lại còn: "Vào tối 31/12, ba mẹ con cùng ăn một bát mì rất ngon. Ba người chỉ gọi một tô mì, nhưng hai vợ chồng bác chủ tiệm vẫn cám ơn và còn chúc chúng tôi năm mới vui vẻ nữa. Lời chúc đó đã giúp chúng tôi có dũng khí để sống, khiến cho gánh nặng của ba để lại nhẹ nhàng hơn".
Vì vậy Tiểu Thuần viết rằng nguyện vọng của nó là sau này mở một tiệm mì, trở thành ông chủ tiệm mì lớn nhất ở Nhật Bản, cũng sẽ nói với khách hàng của mình những câu như: "Cố gắng lên! Chúc hạnh phúc! Cám ơn!"

Đứng sau bếp, hai vợ chồng chủ quán lặng người lắng nghe ba mẹ con nói chuyện mà nước mắt lăn dài.

- Bài văn đọc xong, thầy giáo nói: anh của Tiểu Thuần hôm nay thay mẹ đến dự, mời em lên phát biểu vài lời.

- Thật thế à? Thế lúc đó con nói sao?

- Bởi vì quá bất ngờ nên lúc đầu con không biết phải nói gì cả, con nói: "Cám ơn sự quan tâm và thương yêu của thầy cô đối với Tiểu Thuần. Hàng ngày em con phải đi chợ nấu cơm nên mỗi khi tham gian hoạt động đoàn thể gì đó nó đều phải vội vả về nhà, điều này gây không ít phiền toái cho mọi người. Vừa rồi khi em con đọc bài văn thì trong lòng con cảm thấy sự xấu hổ nhưng đó là sự xấu hổ chân chính. Mấy năm nay mẹ chỉ gọi một bát mì, đó là cả một sự dũng cảm. Anh em chúng con không bao giờ quên được... Anh em con tự hứa sẽ cố gắng hơn nữa, quan tâm chăm sóc mẹ nhiều hơn. Cuối cùng con nhờ các thầy cô quan tâm giúp đỡ cho em con."

Ba mẹ con nắm tay nhau, vỗ vai động viên nhau, vui vẻ cùng nhau ăn hết tô mì đón năm mới rồi trả 300 đồng, nói câu cám ơn vợ chồng chủ quán, cúi chào và ra về. Nhìn theo ba mẹ con, vợ chồng ông chủ quán nói với theo:

- Cám ơn! Chúc mừng năm mới!

Lại một năm nữa trôi qua.

Bắc Hải Đình vào lúc 9g tối, bàn số hai được đặt một tấm giấy "Đã đặt chỗ" nhưng ba mẹ con vẫn không thấy xuất hiện.

Năm thứ hai rồi thứ ba, bàn số hai vẫn không có người ngồi. Ba mẹ con vẫn không thấy trở lại. Việc làm ăn của Bắc Hải Đình vẫn như mọi năm, toàn bộ đồ đạc trong tiệm được thay đổi, bàn ghế được thay mới nhưng bàn số hai thì được giữ lại y như cũ.

"Việc này có ý nghĩa như thế nào?" Nhiều người khách cảm thấy ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh này nên đã hỏi. Ông bà chủ liền kể lại câu chuyện bát mì cho mọi người nghe. Cái bàn cũ kia được đặt ngay chính giữa, đó cũng là một sự hy vọng một ngày nào đó ba vị khách kia sẽ quay trở lại, cái bàn này sẽ dùng để tiếp đón họ. Bàn số hai "cũ" trở thành "cái bàn hạnh phúc", mọi người đều muốn thử ngồi vào cái bàn này.

Rồi rất nhiều lần 31/12 đã đi qua.

Lại một ngày 31/12 đến. Các chủ tiệm lân cận Bắc Hải Đình sau khi đóng cửa đều dắt người nhà đến Bắc Hải Đình ăn mì. Họ vừa ăn vừa chờ tiếng chuông giao thừa vang lên. Sau đó, mọi người đi bái thần, đây là thói quen năm, sáu năm nay. Hơn 9g30 tối, trước tiên vợ chồng ông chủ tiệm cá đem đến một chậu cá còn sống. Tiếp đó, những người khác đem đến nào là rượu, thức ăn, chẳng mấy chốc đã có khoảng ba, bốn chục người. Mọi người rất vui vẻ.
Ai cũng biết lai lịch của bàn số hai. Không ai nói ra nhưng thâm tâm họ đang mong chờ giây phút đón mừng năm mới. Người thì ăn mì, người thì uống rượu, người bận rộn chuẩn bị thức ăn… Mọi người vừa ăn, vừa trò chuyện, từ chuyện trên trời dưới đất đến chuyện nhà bên có thêm một chú nhóc nữa. Chuyện gì cũng tạo thành một chuỗi câu chuyện vui vẻ. Ở đây ai cũng coi nhau như người nhà.

Đến 10g30, cửa tiệm bỗng nhiên mở ra nhè nhẹ, mọi người trong tiệm liền im bặt và nhìn ra cửa. Hai thanh niên mặc veston, tay cầm áo khoác bước vào, mọi người trong quán thở phào và không khí ồn ào náo nhiệt trở lại. Bà chủ định ra nói lời xin lỗi khách vì quán đã hết chỗ thì đúng lúc đó một người phụ nữ ăn mặc hợp thời trang bước vào, đứng giữa hai thanh niên.

Mọi người trong tiệm dường như nín thở khi nghe người phụ nữ ấy nói chầm chậm:

- Làm ơn... làm ơn cho chúng tôi ba bát mì được không?

Gương mặt bà chủ chợt biến sắc. Đã mười mấy năm rồi, hình ảnh bà mẹ trẻ cùng hai đứa con trai chợt hiện về và bây giờ họ đang đứng trước mặt bà đây. Đứng sau bếp, ông chủ như mụ người đi, giơ tay chỉ vào ba người khách, lắp lắp nói:

- Các vị... các vị là...

Một trong hai thanh niên tiếp lời:

- Vâng! Vào ngày cuối năm của mười bốn năm trước đây, ba mẹ con cháu đã gọi một bát mì, nhận được sự khích lệ của bát mì đó, ba mẹ con cháu như có thêm nghị lực để sống. Sau đó, ba mẹ con cháu đã chuyển đến sống ở nhà ông bà ngoại ở Tư Hạ. Năm nay cháu thi đỗ vào trường y, hiện đang thực tập tại khoa nhi của bệnh viện Kinh Đô. Tháng tư năm sau cháu sẽ đến phục vụ tại bệnh viện tổng hợp của Trát Hoảng. Hôm nay, chúng cháu trước là đến chào hỏi bệnh viện, thuận đường ghé thăm mộ của ba chúng cháu. Còn em cháu mơ ước trở thành ông chủ tiệm mì lớn nhất Nhật Bản không thành, hiện đang là nhân viên của Ngân hàng Kinh Đô. Cuối cùng, ý định nung nấy từ bao lâu nay của chúng cháu là hôm nay, ba mẹ con cháu muốn đến chào hỏi hai bác và ăn mì ở Bắc Hải Đình này.

Ông bà chủ quán vừa nghe vừa gật đầu mà nước mắt ướt đẫm mặt. Ông chủ tiệm rau ngồi gần cửa ra vào đang ăn đầy miệng mì, vội vả nhả ra, đứng dậy nói:

- Này, ông bà chủ, sao lại thế này? Không phải là ông bà đã chuẩn bị cả mười năm nay để có ngày gặp mặt này đó sao? Mau tiếp khách đi chứ. Mau lên!

Bà chủ như bừng tỉnh giấc, đập vào vai ông hàng rau, cười nói:

- Ồ phải... Xin mời! Xin mời! Nào bàn số hai cho ba bát mì.

Ông chủ vội vàng lau nước mắt trả lời:

- Có ngay. Ba bát mì.

o O o

Sưu Tầm


Thật ra cái mà ông bà chủ tiệm bỏ ra không có gì nhiều lắm, chỉ là vài vắt mì, vài câu nói chân thành mang tính khích lệ, động viên chúc mừng. Với xã hội năng động ngày nay, con người dường như có một chút gì đó lạnh lùng, nhẫn tâm. Nhưng từ câu chuyện này, tôi đi đến kết luận rằng: chúng ta không nên chịu ảnh hưởng của hoàn cảnh xung quanh, chỉ cần bạn có một chút quan tâm dành cho người khác thì bạn có thể đem đến niềm hạnh phúc cho họ rồi. Chúng ta không nên nhỏ nhoi ích kỷ bởi tôi tin trong mỗi chúng ta đều ẩn chứa một tấm lòng nhân ái. Hãy mở kho tàng ấy ra và thắp sáng nó lên dù chỉ là một chút ánh sáng yếu ớt, nhưng trong đêm đông giá rét thì nó có thể mang lại sự ấm áp cho mọi người.

Ngày mai này, Hoài Niệm sẽ mua một con gà Tây vừa và đủ để nấu thành một bát mì, trong lúc ăn Hoài Niệm sẽ có thêm điểu nghĩ ngợi kế tiếp là ngày 24, tức còn 3 ngày nữa, Hoài Niệm sẽ có một khoảng không gian và thời gian mênh mang đầy ý niệm TẠ ƠN.



--------------------

Say men rượu ngày mai sẽ tỉnh
Say men tình mãi mãi vẫn còn say !
Go to the top of the page
 
+Quote Post
tuyet_le
post Nov 19 2011, 01:35 PM
Post #8


Newbie
*

Group: Members
Posts: 7
Joined: 2-September 10
Member No.: 14,825
Country









Happy Thanksgiving

Kính chúc quí anh chị một mùa Thanksgiving tràn đầy hạnh phúc!
Go to the top of the page
 
+Quote Post
ĐiềmĐạm
post Nov 19 2011, 07:06 PM
Post #9


Bảo vệ tổ quốc
***

Group: Năng Động
Posts: 480
Joined: 16-September 10
Member No.: 15,645
Country










Diềm Dạm mến chúc tất cả anh chị mùa lễ tạ ơn thật ấm áp tình hồng bên người thân và láng giềng,
sống tốt cho những tháng ngày nơi xứ lạ mà tình không lạ.


--------------------


Cái ôm là một hợp chất hữu cơ ngọt ngào.

Go to the top of the page
 
+Quote Post
Sơn Hà
post Nov 20 2011, 09:19 AM
Post #10


Bảo vệ tổ quốc
***

Group: Năng Động
Posts: 1,145
Joined: 7-October 10
Member No.: 16,776
Country







Kính chúc toàn thể người Việt 5 châu một ngày gà Tây thật thú vị
tràn đầy hạnh phúc.



--------------------




Go to the top of the page
 
+Quote Post
Đông Nhi
post Nov 21 2011, 04:56 PM
Post #11


Bảo vệ tổ quốc
***

Group: Năng Động
Posts: 2,835
Joined: 9-October 09
Member No.: 5,482
Country






bday19.gif Kính chúc anh, chị và bạn bè khắp năm châu, một ngày lễ tạ ơn đoàn tụ bday19.gif


--------------------
Mùa nào cũng buồn ...
Go to the top of the page
 
+Quote Post
Quốc Biến
post Nov 21 2011, 07:08 PM
Post #12


Sơn hà nguy biến
***

Group: Năng Động
Posts: 1,809
Joined: 7-October 10
Member No.: 16,780
Country










Kính chúc toàn thể đồng hương nơi hải ngoại một ngày lể tạ ơn thật ấm, thật vui.
Nhớ mỗi người chỉ 1 lon bia thôi, nếu bị gà Tây rượt còn thấy đường mà chạy.


--------------------





Go to the top of the page
 
+Quote Post

2 Pages V   1 2 >
Reply to this topicStart new topic
1 User(s) are reading this topic (1 Guests and 0 Anonymous Users)
0 Members:

 



Lo-Fi Version Time is now: 22nd May 2024 - 04:32 AM