Lung Linh Nỗi Nhớ |
Lung Linh Nỗi Nhớ |
Apr 29 2009, 03:51 PM
Post
#1
|
|
Bảo vệ tổ quốc Group: Năng Động Posts: 806 Joined: 28-April 09 Member No.: 2,716 Country |
Chỉ còn 2 ngày nữa là ta xa nhau thật sao? Tất cả đã quá muộn màng mà có luyến thương để làm chi cho đau khổ . Thôi thì mỗi người một ngã để vơi bớt thương đau .
Nhỏ vừa tiết lộ "D sẽ dọn ra cuối tháng này" là hai nhỏ bạn mừng hết lớn . Nhỏ không biết có nên ăn mừng chung với tụi nó không nhưng không đủ sức vui như tụi nó . Vui làm sao nổi khi vừa giải phẩu một phần của trái tim . Vị trí nó đã từng chiếm tất cả nổi nhớ niềm thương trong tâm hồn của mình .. chắc sẽ còn đau dài hạn . Không biết phần ung thư đó nó có bị phát tán khắp nơi hay nó sẽ lành lặn . Cầu trời phật thương cho thân phận yếu hèn này được như sau cơn mưa rồi trời sẽ tạnh chứ đừng bị mưa gió cuốn đi . Sao cuộc đời nhiều trớ trêu quá! Em sẽ không hối vì một thời đã yêu anh . Ta đã từng có những giây phút lãng mạng bên nhau nhưng rất tiếc thời gian quá ngắn ngũi để kết luận một cuộc tình . Chẳng qua sợi giây tơ tình không còn vương vấn như xưa. Anh luyến tiếc thời Xuân xanh chưa hết để chôn thân vào ngục tù . Em cũng chẵng muốn giữ một chiếc bóng vô hồn vô tình bên cạnh . Anh đã chuẩn bị hành trình cho riêng anh, nơi không hề có em. Em chẳng muốn làm một vật đè nặng trên vai anh hay là một viên đá cản bước chân anh đi. Khi tình yêu đã không còn nóng bỏng mà tình nghĩa chưa đủ vương vấn lòng ai thì định nghĩa tình nhạt phai sẽ đến . Em chỉ là một cánh hoa nhỏ bé thì làm sao nắm giữ một vì sao sa đang rơi dần về một phương trời xa lạ . Chúc anh gặp nhiều niềm vui anh nhé. -------------------- ---;@ ..STOP AND SMELL THE ROSES.. @;---
|
|
|
Jun 14 2009, 09:01 PM
Post
#2
|
|
Bảo vệ tổ quốc Group: Năng Động Posts: 806 Joined: 28-April 09 Member No.: 2,716 Country |
Dạo này nhỏ sân si chán nản nhưng hôm nay đi chùa sinh hoạt rồi làm công quả quét dọn sân chùa. Sau đó tụng một hồi kinh Diệu Pháp Liên Hoa chợt cảm thấy lòng dịu đi và khỏe khoắn hơn nhiều. Những mê mụi cũng được lau sạch bớt đôi chút. Đừng bỏ rơi cái thiện tâm thì nơi nào cũng là thiên đường mà.
Hôm nay đọc bài thơ về đôi dép làm nhỏ thấy đời còn hữu tình ở cái chổ quý trọng lẫn nhau.. như người ta thường nói bring courteousy to where ever you go. Đôi Dép Nguyễn Trung Kiên Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em Là bài thơ anh kể về đôi dép Khi nỗi nhớ trong lòng da diết Những vật tầm thường cũng viết thành thơ Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp Dẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khác Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi Mọi thay thế đều trở thành khập khiễng Giống nhau lắm nhưng đời sẽ biết Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu Cũng như mình trong những lúc vắng nhau Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía Dẫu bên cạnh đã có người thay thế Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh Đôi dép vô tri khăng khít song hành Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội Lối đi nào cũng có mặt cả đôi Không thể thiếu nhau trên bước đường đời Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái Nhưng tôi yêu em ở những điều ngược lại Gắn bó nhau vì một lối đi chung Hai mảnh đời thầm lặng bước song song Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc Chỉ còn một là không còn gì hết Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia ... +++ Ở đời có cái thuận cũng có cái nghịch ý.. nhưng trong cái nghịch cũng có cái thuận.. thật phức tạp khó được hoàn hảo [quote=DoxuanNguyen,Jun 20 2005, 08:43 PM] Bài đáp lại bài thơ "Đôi Dép" Cù Thị Hương Giang Anh chẳng muốn cùng em làm đôi dép. Dẫu song hành nhưng đâu có bên nhaụ Kẻ trước người sau suốt quãng đường dài. Tuy một hướng mà chẳng hề nhìn mặt. Anh nào muốn mỗi khi lên phía trước. Lại bắt em tì lên mặt đất thô. Anh sao nỡ khi ngẩng mặt nhìn trời Lại biết rằng đất đen em đang tựa. Anh đâu muốn chia phần bao nặng nhọc. Của sức người của vinh nhục bon chen. Những thảm nhung kia, những cát bụi đời thường. Nào phải thứ bắt em cùng gánh chịu. Anh không thể… để phút nào hụt hẫng. Rồi có kẻ… dám nâng đỡ bên em. Đôi dép kia đâu phải mãi song hành. Có bao giờ dép đứt cùng một lúc? Anh sao chịu nổi có kẻ nào trông… giống. Để nhìn vào em lại bảo… giống anh. Rồi một mai phải minh chứng hùng hồn. Rằng… cứ thử sẽ biết ngay không phải!! Thôi em nhé bài thơ “đôi dép”. Chẳng thể là hình dáng của hai ta. Tuy nỗi nhớ chẳng kém phần da diết. Cũng phải tùy… hoàn cảnh để ví von +++ Cái cảm nhận về một đôi dép của nhân sinh Hay lắm đấy những vần thơ tinh khiết Đôi dép mòn hay mới cũng thành thơ Dép cao sang ra dáng vẻ mong chờ Còn dép thấp có u sầu cuối mặt? Trời sinh chi nhiều đôi mang quá chật Có đôi thì to quá phải làm sao? Có đôi ấy thì.. ôi cũng quá cao! Vì sao dép cũng nhỏ cao to thấp? Ồ chẳng qua con người quá tấp nập Có đôi nào xào đôi nấy cho vui Kẻ nghèo hơn.. ôm số kiếp ngậm ngùi Đôi dép hở? Chẳng bao giờ biết đến !? Bạn đừng cười khi có quá nhiều hơn Để khinh chê bao đôi dép thấp hèn Có nhiều kẻ chỉ mong kiếp bình an Chân chai hết vì không hề có dép -------------------- ---;@ ..STOP AND SMELL THE ROSES.. @;---
|
|
|
Lo-Fi Version | Time is now: 2nd October 2024 - 08:04 PM |