Sao nặng nề bà kon ui |
Sao nặng nề bà kon ui |
May 28 2008, 04:57 AM
Post
#1
|
|
Kiều Tân Thời Group: Năng Động Posts: 164 Joined: 26-May 08 Member No.: 94 Country |
05/28/08
Mười giờ sáng trời đổ mưa. Kệ. Càng tốt. Có cớ ủ người trong chăn. Thêm mười lăm phút nữa thì vùng dậy, không thể nằm thêm. Trể đã trể rồi. Điện đến sở xin nghỉ việc. Đến đâu thì đến. Go out in the rain to coffeeshop Coffeeshop quen thuộc lui tới hơn ba năm, từ thời chập chững những bước đầu tiên ở thành phố này. Khung cảnh quán không có gì thay đổi lắm từ mấy năm nay. Mình yêu không khí ở đây. Không khí rộng rãi có cây có lá có nhạc nhè nhẹ dịu dàng, yêu cái ghế gỗ sơn trắng yểu điệu, yêu luôn đội ngũ phục vụ toàn sinh viên làm thêm kiếm tiền, toàn ... chai chẻ đẹp, he he Cà phê sáng! Có khi nào bạn một mình cà phê sáng. Đừng ngại. Chạy theo thiên hạ mệt lắm. Bạn cứ một mình khoan thai ngồi khoáy cà phê và nghe nhạc. Sẽ có những lúc bạn thấy nhạc rất hay. Như lúc này đây, mưa rơi từng giọt ngoài trời. Nhạc rơi từng giọt trong amply. Bạn đừng chú ý đến mấy ánh mắt xung quanh mà hãy điềm nhiên mở laptop của mình. Lướt Net. Há há!!!! Sáng nay cà phê một mình, Sài Gòn chợt mưa chợt mưa, nhớ anh bao nhiêu cho vừa, anh ơi anh có biết không? Có còn mèo ướt mưa chạy đến góc tường rồi ngao lên một tiếng. Nhìn nó thấy thấy thương. Bô lông dính bết vào người. Anh phục vụ mặt mụn mang ra một cartonbox bỏ mèo vào. Con mèo không vùng vằng gì hết, chắc là ok với quyết định của ảnh. Phục vụ góc này có 2 anh, mặt mụn và mặt láng. Mặt láng đẹp chai và nhanh nhẹn lắm. Nhưng sáng nay thấy anh mặt mụn cũng hay hay! Trời! cái tính hay nghía chai của mình đến chết cũng không chắc bỏ được Sáng này thích quá |
|
|
Mar 19 2009, 10:27 PM
Post
#2
|
|
Kiều Tân Thời Group: Năng Động Posts: 164 Joined: 26-May 08 Member No.: 94 Country |
20/03/2009
Kỳ rày ức chế dễ sợ Lỗi của mình nhỏ tí xíu trong dây chuyền sự kiện, vậy mà Sếp xé ra to, rồi nâng cao quan điểm, rồi quy nạp sao chụp, rồi … đổ ụp hết lên đầu mình. Mở miệng mắc quai. Bứt dây động rừng. Thời tiết đang nóng dần lên nhưng nhìn mặt rắn câng của Sếp thấy còn hơn 40 độ. Trời ơi là trời. Oan này ai giải cứu giúp đây. Bụt ơi là Bụt. Con gõ bàn phiếm thật mạnh 5 lần enter vừa hả dạ vừa đủ thời gian cho Bụt hiện ra! Oạch! Oạch! Oạch! Oạch! Oạch! Không có ai hết! Điên cái đầu! Hú hú hú! Bụt thiên vị quá chừng. Sao con Tấm hở một tý là mè nheo mở miệng ra khóc thì Bụt hiện ra giúp đỡ. Mà giúp nó tới 3 lần lận. Mà toàn những chuyện không đâu. Con Tấm nhác làm thì Bụt sai bồ câu tới giúp đỡ. Nó không có áo quần tí tởn với trai thì Bụt cho nó quần áo đẹp. Nó không chịu đi làm kiếm tiền mua sắm giày dép thì Bụt cho giày dép. Còn con thì sao? Con một ngày 8 tiếng quần quật, trên Sếp dưới đám nhân viên hở một tý là phân bì nói xấu ăn hàng chơi game mê muội. Con phải dàn xếp sao cho êm ả thái bình, kiểm điểm người này khuyến khích người kia, vừa đấm vừa xoa cương nhu trên dưới. Nhưng đổi lại? Là vẻ mặt rắn câng hơn 40 độ của Sếp trong 2 ngày qua sao? Oan này sao Bụt không cứu giúp cho con??? Còn anh nữa! Quá lắm rồi. Có biết những lúc này em cần lời động viên lắm không? Em đang cảm nhận tình cảm của chúng mình ngày càng mờ mịt, phai nhòa. Chuyện tình cảm tự nhiên mỗi một mình em không cố gắng được. Được rồi, không cần chia sẽ nữa. Thời gian này em muốn nhìn ngắm lại bản thân mình. Và nhìn ngắm lại những chuyện đã qua. Anh cứ lo công chuyện của anh đi. Bắt đầu off 3 ngày xả stress. |
|
|
Lo-Fi Version | Time is now: 4th October 2024 - 11:13 PM |