05/28/08
Mười giờ sáng trời đổ mưa. Kệ. Càng tốt. Có cớ ủ người trong chăn. Thêm mười lăm phút nữa thì vùng dậy, không thể nằm thêm. Trể đã trể rồi. Điện đến sở xin nghỉ việc. Đến đâu thì đến. Go out in the rain to coffeeshop
Coffeeshop quen thuộc lui tới hơn ba năm, từ thời chập chững những bước đầu tiên ở thành phố này. Khung cảnh quán không có gì thay đổi lắm từ mấy năm nay. Mình yêu không khí ở đây. Không khí rộng rãi có cây có lá có nhạc nhè nhẹ dịu dàng, yêu cái ghế gỗ sơn trắng yểu điệu, yêu luôn đội ngũ phục vụ toàn sinh viên làm thêm kiếm tiền, toàn ... chai chẻ đẹp, he he
Cà phê sáng! Có khi nào bạn một mình cà phê sáng. Đừng ngại. Chạy theo thiên hạ mệt lắm. Bạn cứ một mình khoan thai ngồi khoáy cà phê và nghe nhạc. Sẽ có những lúc bạn thấy nhạc rất hay. Như lúc này đây, mưa rơi từng giọt ngoài trời. Nhạc rơi từng giọt trong amply. Bạn đừng chú ý đến mấy ánh mắt xung quanh mà hãy điềm nhiên mở laptop của mình. Lướt Net. Há há!!!! Sáng nay cà phê một mình, Sài Gòn chợt mưa chợt mưa, nhớ anh bao nhiêu cho vừa, anh ơi anh có biết không?
Có còn mèo ướt mưa chạy đến góc tường rồi ngao lên một tiếng. Nhìn nó thấy thấy thương. Bô lông dính bết vào người. Anh phục vụ mặt mụn mang ra một cartonbox bỏ mèo vào. Con mèo không vùng vằng gì hết, chắc là ok với quyết định của ảnh. Phục vụ góc này có 2 anh, mặt mụn và mặt láng. Mặt láng đẹp chai và nhanh nhẹn lắm. Nhưng sáng nay thấy anh mặt mụn cũng hay hay! Trời! cái tính hay nghía chai của mình đến chết cũng không chắc bỏ được
Sáng này thích quá
Cám ơn Thị Kiều ... Tự dưng sáng nay mình cũng đang muốn tìm một không gian có mưa tí tách, có ly cà phê Sáng, nóng ..đậm đà ... mục đích là tìm lại những kỷ niệm của ngày xưa . Mình mất đi, phải nói là không có cái may mắn ngồi nhâm nhi Caphe như Kiều, hay dám nhìn rõ mặt anh nào, có mụn hay không mụn, thời của mình, con gái mất đi khá nhiều quyền tự do, như la cà ngoài quán, nhâm nhi Ca phê đi để tìm cảm giác một ngày mới ... Mình vừa hâm mộ, vừa ganh tị với kiều đó nha .
Mong được đọc những trang nhật ký vừa dễ thương, vừa di dõm của Kiều ....
Xóa .. xóa ... xoá
05/30/2008
Anh!
- Chiều nay em sẽ về trễ. Hôm nay có lương, mọi người trong công ty hợp tác xã cùng nhau tạo một party nho nhỏ. Em sẽ ăn sẽ uống và sẽ lắc . Tuyệt đối em không hút thuốc đâu. Em không cần biết hút thuốc có hại cho sức khoẻ thế nào, nhưng hút thuốc môi em sẽ thâm và em sẽ xấu . Anh đừng lo và cũng đừng buồn, nha anh.
- Anh! Anh biết đấy. Đi chơi không anh em cũng chẳng thích thú gì. Nhưng luật của công ty nó như thế, mình khác đi kỳ cục chết. Vả lại, công ty cũng vui lắm á. Nhiều chai trẻ kinh khủng . Tính em lại ham vui. Chỉ ham vui thôi, anh đừng có suy nghĩ gì khác nhé. Anh đừng vì như thế mà la cà bia bọt đàn đúm bạn bè. Em hỏng thích anh như thế đâu. Em ích kỷ lắm. Em muốn em là only là duy nhất là đỉnh là num bờ oăn trong lòng anh thôi.
- Em muốn anh như vầy nè. Một người dịu dàng nhưng mạnh mẻ bao dung.
Anh Sẽ Đợi Em Ở Phía Cuối Đường
.
Đừng trách anh, nghe em yêu thương?
Lối chúng mình định qua phố phường tấp nập quá
Dòng người cuốn em đi, đời bao nhiêu sự lạ
Không dắt tay em, vụng quá, sợ em cười!
Anh sẽ đi cùng em khi phố đã thưa người
Khi đã vắng những lời mời đon đả
Khi em cần tình yêu mà không cần phép lạ
Khi sánh vai cùng anh, em kiêu hãnh mỉm cười
Anh sẽ đến cùng em, nếu giữa đường bão nổi
Nếu gió gầm, đêm tối bỗng choàng buông
Còn, em ơi, nếu lạc giữa phố phường đô hội
Anh sẽ đợi em ở phía cuối con đường.
(Lê Huy Thiên Trang)
- Anh! Có lẻ anh không nhận được thư này của em. Hoặc, cũng có thể anh đã đọc qua nhưng không biết. Em không giận gì anh đâu. Vì, anh vẫn còn là người yêu trong tương lai của em mà. Phải không anh?
Welcome sis M&N và br Cà Phê ghé thăm. Thấy anh Cà Phê được chào đón đến 3 lần, Kiều cũng lên muốn lên cơn ... ganh tỵ . Hỏi thật nè: thiệt tình là đẹp chai lóng lánh lắm hử?
Dziết ké nhựt ký
Cấm chu mỏ nhăn mặt. Vì mỗi lúc như vậy, mặt nhăn như miếng thịt bò phơi nắng, xấu lắm, lêu lêu ....
Hắn! Nói như thiên hạ em ơi có bao nhiêu thì hắn cũng đã sừng sững nửa đời người, nam thập nhi lập nhưng với hắn lại ... trống trơn. Ông Trời thí cho cái độc thân dzui tính nhưng chơi rất bẩn vơ vét của hắn cái giàu cái giỏi, mà lại vơ vét đúng hai mặt hàng rất hot trên thị trường kinh doanh tình cảm hiện nay. Vì vậy, cho đến bây giờ tình trạng hắn thật bi đát, bồ bịt hổng có chó mèo hổng nuôi.
Mỗi ngày lê la 8 giờ nơi công sở. Độ chừng 1 giờ chạy xe đi về. Trung bình 3 giờ đàn đúm phố xá. Tổng cộng 12 tiếng đồng hồ ngoài đường. 12 tiếng còn lại nhà và ngủ. Quá thảm!
Nói một cách văn hoa lả lướt, vào một chiều có cái nắng có cái gió có cái mênh mông trong tâm hồn, hắn gõ vào google 5 chữ: kẻ khờ khạo đáng yêu. Thật ra người ta không khờ khạo không đáng yêu tẹo nào. Đó chỉ là cách nhìn qua cặp mắt có phần thiên lệch của hắn. Hắn đang đi tìm một vài bài viết có những dòng chữ này. Vui vui một tí. Dí dỏm một tí. Để gởi cho người ta. Và bạt ngàn trước mặt là một dãy phố núi đáng yêu. Và bất ngờ được gặp nhau nơi phố núi.
Hắn - Tuyệt Tình, Tình Tuyệt! Nhưng hãy lắng nghe giai điệu của mưa
Xóa lun cái này .. khỏi kiện káo
xóa lun rùi
Hắn gởi cho người dưng bài hát về kỷ niệm học trò. Vui lên. Đừng ngồi ủ rủ giống ... cú như thế, hía hía hía
Quên, hôm nay ngày mồng hai tháng sáu năm hai ngàn không trăm linh tám, khỏi bắt bẻ, khỏe!
Khà khà, có người tức mún .... hộc xi rô cam
Mì đang buồn mà đọc Nhật Ký của Kiều và Tuyệt Tình . Cảm thấy cô đơn và buồn lắm ... Vũ Quốc Việt hát nhẹ nhàng nghe thật rung động .... Cám ơn Kiều và TT
Sến wé chừn nên ... đì líc
06/03/2008
Bắt đền ông hai chữ Tê, đang vui thấy bộ lòng luộc của ổng làm khóc mất cả lít nước mắt. Grừmmmm...... Kỳ rày ổng lạ ghia, hay là đang thay đổi chiến thuật ... kưa Kiều (í a, í a, mắc cỡ), lúc trước chỉ toàn chọc Kiều ... chửi, giờ chỉ toàn chọc Kiều
Hôm nay rất son, buổi sáng nhận thông báo lên lương, buổi chiều văn nghệ Tổng công ty được gặp mặt tất cả mọi người trong tổng. Hì hì hì, cùng làm việc mấy năm nhưng chưa chắc gặp tất cả mọi người. Í a í a, lại mắc cớ tiếp nữa nè, chiều nay Kiều được lên phát biểu. Trong khi đi lên, Kiều giả bộ đoan trang nền nả vừa đi vừa kéo áo dài vừa vén tóc vừa nghĩ thầm chắc sẽ cho nhiều mắt đang nhìn mình, hị hị hị hị. Y như thần, sau khi bước xuống, Kiều được nhận được hoa của một đồng nghiệp khác chi nhánh có khuyến mãi nụ cười rất tươi cùng lời mời đi uống nước. Quả này rất đậm vì trai rất ...chẻ. Ông thầy bói nói không sai mừh, tháng này Kiều gặp hên, hia hia hia
Sắp tới lại bận rộn hẹn hò rồi
Trưa, nhận được điện thoại từ số lạ hoắc. Nhưng giọng nói thì nhận ra ngay. Hơn ba năm rồi mới nghe lại giọng nói này....
Lúc nãy nhìn thấy dưới cái Avatar có dòng chữ Kiều Tân Thời, không buồn không vui không cảm xúc
Hình như hắn đang bị cuốn vào một sự việc gì đó, dạo phố Núi bắt gặp một vài lời khó hiểu, sự việc gì đó có hình thù không rõ ràng, như một vòng tròn nghi ngờ, lẫn quẫn, u mê
Hắn đang nghe nhạc. Hôm nay nghe tổng hợp trong favomusic chứ không nghe chết một bài nào. Anh Việt, Trai Gái, Hòa Tấu gì cũng chơi ráo, lùa chung vô một phòng. Bổng dưng được nghe lại một vài bài hát xưa thật xưa, lâu lâu gặm lại những bài này nghe cũng hay.
Lúc nãy có đọc bài của bé Kìu, tự dưng bé í đòi bắt đền, đòi bắn hắn. Ai biểu bé đọc. Nếu có đọc thì ai biểu ... khóc. Đúng là con gái mè nheo. Bắn hắn rồi lấy ai chọc bé chửi. Buồn mười lăm phút có dư.
Ngủ sớm.
04/06/2008, ghi vô cho bé í thỏa mởn
Xoá lun
Đã Xóa
Kok thic nên xóa
06/06/2008
Anh!
Có cơn mưa bóng mây ghé ngang thành phố, chiều nay. Em tan việc và tự dưng muốn lang thang giữa phố dưới cơn mưa chiều. Nơi mình biết nhau không có mưa bóng mây đâu anh. Đó là những cơn mưa rất nhanh rất lớn, bóng nước nổi phập phồng đầy khắp các mặt đường. Hình như có nhiều người ái ngại nhìn em thì phải. Một mình dưới mưa, em thấy mình điên điên và cũng có chút xíu lãng mạng chán phèo. Lúc còn nhau anh chỉ toàn thấy em là một con người thực tế. Ừ, thì em thực tế. Thực tế có lỗi gì hở anh? Đến giờ em vẫn chưa biết đấy là lý do hay sự nguỵ biện. Và có lẽ em sẽ không có cơ hội và cũng như không muốn tạo ra cơ hội để biết rõ ràng nguyên nhân. Chẳng để làm gì, phải không anh? Chiều nay dưới mưa, em chợt nhớ đến kỷ niệm ngày nào, cũng một cơn mưa…
Nơi chúng mình biết nhau không có những cơn mưa bóng mây. Chúng mình khởi đầu bởi những cơn mưa dầm rã rích, và kết thúc vội vã như cơn mưa bóng mây, mưa tạnh rồi nhưng em vẫn chưa tin là có những cơn mưa như vậy. Ồ ạt, vồn vã, chợt đến, chợt đi…
-----------------------------
Nhắn với anh CaPhe: em không thích đùa như vậy đâu nha, ghê!
.
Này là thứ 7, này là mồng 7, này là tháng 6 năm 2008
Em!
Có cơn mưa bóng mây ghé ngang thành phố, chiều nay….
Hi hi, bắt chước em Kìu đoạn này chút đỉnh, nhưng không coppy hoàn toàn, chiều nay hắn cũng bị kẹt mưa…Và, hắn viết cho buổi chiều có mưa có gió, tưởng tượng chút nha….
Em! Chiều nay thành phố mình lại có cơn mưa bóng mây ghé ngang. Mưa lớn lắm. Trước khi mưa có gió thổi tung toé tán lá me bên đường. Chúng rào rạt như những cơn mưa lá. Nếu thời gian là của những ngày xưa, em sẽ thích lắm đấy.
Trời chuyển dạ đúng lúc anh tan việc. Anh vẫn cứ ra về mà không chần chừ như đám đồng nghiệp cùng sở. Anh nói với mọi người là anh có việc cần gấp. Thật ra anh không có việc gì, và thật ra anh thích chạy xe dưới những cơn gió lớn dưới cơn mưa to. Những lúc như vậy anh thấy rất thoả mái và trẻ con. Lâu rồi anh không có được cảm giác như vầy.
Em! Còn nhớ? Những chiều giông gió. Anh chở em chạy thật nhanh thật nhanh. Em bảo anh là đồ liều mạng. Anh lè lưỡi méo miệng gật gù em đúng em đúng. Nhưng nhớ ôm chặt lấy đồ liều mạng là anh nếu không muốn té. Anh biết, sự gật gù đồng tình của anh sẽ khiến em điên tiết. Những chiều giông gió, đường phố vội vã. Cả những cơn gió vội vả cùng những hạt mưa đầu tiên. Đồ liều mạng và em vội vả với vòng tay ôm chặt. Bây giờ vòng tay ấy đã xa. Chiều nay, giữa cơn mưa lá và những hạt nước của cơn mưa bóng mây phập phồng, anh lại hối hả một mình chạy về hướng những kỷ niệm xưa. Mặc dù biết rằng, không còn gì ở đó. Chỉ có một mình. Hơi ngu ngơ. Nhưng vẫn có cảm giác thoả mái và trẻ con.
Những cơn mưa bóng mây chợt đến chợt đi. Như tình cảm của ta vậy. Chiều nay, mưa tạnh, nhưng anh ướt hết. Ở nơi đó, có khi nào em ngồi đếm lại những hạt mưa xưa?
.
Xóa rùi
Để lại mần chi
Xóa húi tiếc
Làm gì bức xúc mà reply tới 3 lần lận? Nổi mụn xấu giai lắm à
Tiệt Tình không có khiếu dzăn chương, nếu có chút đỉnh như nhà văn Hoài Yên thì sẽ viết Cuốn Theo Ngày Gió, dài gấp 3 lần Cuốn Theo Chiều Gió cho thiên hạ biết mặt
Chúc Br cuối tuần vui vẻ trẻ trung ung dung bơi lội với người yêu dzấu
Đì líc roài
Mồng 9 tháng 6 năm linh tám
Mấy hôm nay em Kìu mất hút con mẹ hàng lươn, giờ đến anh Lấp Lánh bỏ nhà dạt bụi. Sao kỳ cục vậy trời! Sao mấy trai đẹp gái xinh dắt díu nhau đi về nơi xa lắm hết trơn vậy. Níu lỡ ví dụ giả sử mơi mốt Phố Núi có đám cưới đám hỏi đám đầy tháng đám thôi nôi, lấy đâu ra mặt tiền để .... bưng phê trà nước phục vụ lau bàn rửa chén nhai xương gặm vỏ , rồi mai kia lúc Tuyệt Tình này khó ở trong người, lấy ai nhí nhảnh tình nguyện leo lên thớt cho mình .... bằm
.
Hôm nay hắn quyết định ngủ sớm, mới có 1:01 AM à
Một tuần đã trôi qua. Tự hỏi hắn đã làm được những gì cho 1 tuần vừa qua? Cũng chỉ loanh quanh với những công việc cũ mèm. Một ít công việc. Một ít thuốc lá. Một ít cà phê. Một ít bia bọt. Một ít nhảy nhót. Vậy là vèo một tuần.
Cuối tuần trước về nhà một đứa bạn ngoại ô chơi. Công nhận ở đó khí hậu thật dễ chịu. Trên cả tuyệt vời. Cùng với bạn, hắn ra cánh đồng sau nhà ngồi ngắm cảnh hoàng hôn và gió. Ha ha, cứ y như những kẻ phú quý tìm về chốn điền viên hưởng thụ, có ai biết mỗi ngày 8 tiếng nơi công sở hắn cũng cày như dog.
Ở trên cánh đồng đó, hắn bắt gặp được một loại cỏ mà ngày trước hắn hay lăn lê bò toài ra tìm để chơi chọi gà với đám yêu tinh cùng tuổi mỗi lúc về quê. Cỏ đuôi gà. Không biết tên gọi có chính xác không nữa, nhưng hắn nhớ hồi nhỏ hắn nghe đám yêu tinh đó gọi và gọi theo như vậy. Một cọng cỏ dài và chắc. Phần đuôi là một túm lá nhỏ dài úp sát vào nhau như đuôi một anh chàng trống bỏi mới lớn. Hai cọng cỏ đuôi gà sẽ so chọi cùng nhau. Lần lượt ngọn cỏ này quật vào ngọn cỏ kia và ngược lại. Kẻ thua là ngọn cỏ bị gãy đuôi. Đơn giản là vậy nhưng tuổi thơ đầy háo hức. Mất ăn mất ngủ để tìm cách chiến thắng
Cho đến ngày nay, những ngọn cỏ đuôi gà vẫn mọc. Nhưng đám yêu tinh không còn. Hình như phía đồng cỏ bên kia đang có một đám yêu tinh mới. Chắc đang chọi cỏ đuôi gà?
Quay lại sau lưng để nhìn đám yêu tinh đang cười. Phía trước là mặt trời sắp tắt. Hoàng hôn ngoại ô đẹp hơn ở phố là cái chắc. Tự dưng hắn lại nhâm nhi cọng cỏ và uống bia. Bạn cười bảo mày có lối uống rất lạ, mày có bằng lòng với hiện tại không?
Gọi là bằng lòng cũng được. Bảo không cũng đúng. Hắn cũng không biết một cách rõ ràng chính xác hắn mong đợi điều gì cho ngày mai.
Nhưng hắn biết rất rõ bây giờ hắn cần phải làm gì. Hơn sớm. Nhưng cũng phải khò
Chời, cũng may là tiệt tình mà lửa còn bốc ngút trời chứ đa tình chắc phải gọi 114 . Mần chi mà thức phia rồi la làng coi chừng ngày mơi nhìn vô kiếng thấy hột mụn nào hột nấy to như trái vải thì đừng có la làng. Phố núi cà phê nhiều vô kể hôm nào tiệt tình khao pà con phố núi một chầu cho hoành tráng nha, công thầy LK dạy làm pốt tờ gung ginh á, cho HT đi theo ké 1 cái xây chừng ha. Cảm ơn trước chắc cú là có cà phe bỏ bụng hà
Cám ơn phái .... giữa Cao Hoài Thu ghé vô nhà em .... Kìu . Em í đi buôn lươn rùi, hút bóng, nên em phải giữ nhà giùm
Cao Hoài Thu yên tâm đi, khi nào mà mặt em nổi mụn hột nào hột nấy to như trái vải là em sent cho quynh Đa Tình, em hứa với quynh ấy rùi, có gì không dùng là em gởi hết, vả lại, quynh ấy cũng thèm vải
Tự dưng pót tới 2 lần, bùn thúi rụt ... hù hù hù hù (khóc giọng trầm nên như vậy).
Đúng là Tiệt Tinh ... thường thì người ta bị phụ tình, thất tình ... rồi dẫn đến hội chứng tiêt tình . Theo Mì giải pháp tốt đẹp cả hai bên là nên quên những gì không đáng nhớ, nếu thật sự người ta cố trốn tránh, cố quên mình, đi đổi số điện thoại, ngoảnh mặt làm ngơ .
Liệu mình đau khổ ...dằn văt... người ta có hay biết không ? hay người ta đang nhở nhơ cặp tay bên kẻ khác dạo sông hàn mỗi buổi chiều tắt nắng, thở hít không khí trong lành ... trong khi có gã ngu ngơ tối ngày than thở ... để rồi cuối cùng chẳng biết mình là ai trong đám lộn xộn bảnh trai ...
Yêu một người mà bắt phải quên một người thì thật không phải dể...ráng tìm những niềm vui mới hay tình yêu...những thứ này có thể giúp con người vượt qua những sự buồn bã của cuộc đời...
Tiệt Tình viết văn rất hay... ...nhiều khi độc rất khó hiểu...nói thật...tiếng Việt của Đa Tình rất dở...những chử thông thường thì biết sài...nhưng nói về văn chương hay văn thơ thì...không có để mà gặn...chúc Đệ luôn dui dẻ.
Lâu nay không thấy dáng Kiều...không biết Kiều đang ở đâu và đang làm gì...
~~~~~~~~~~~~~~~
Ngày 18 Tháng 6 Năm 2008....
11 giờ 30 tối...cũng khuya gòi...mình phải đi ngủ sớm nếu không mai lại thức không nỗi để đi cày...
Ngay mai mình sẽ làm về trể...không biết có thời gian để dô đây thăm mọi người hay không...cũng như lời mình đã hứa dới Mì Mì...có gảnh sẽ ghé liền...những người bạn trên net thật dui...cuộc sống ở ngoài đời mệt đầu nhức óc...vào đây tâm sự dới mọi người thấy con người mình được thoải mái ra đôi chút.....!!!
Một ngày lại trôi qua............
~~~~~~~~~~~~~~~~
19/06/2008
Nghe sis Mờ và quynh Đa Tình nói hắn tự dưng nghía lại bản thân mình, có thật hắn vẫn còn nhớ người xưa không nhỉ? Oh, nô! Mọi hình ảnh nhạt nhòa. . Bây giờ nét mặt cụ thể của người ta hắn không hình dung được. Ngay cả giọng nói cũng xa mờ. Có chăng, chỉ là một hình ảnh mơ hồ. Mái tóc dài dài ngang lưng thật đen. Cách nói chuyện là lạ. Hất hất tóc và liếc mắt nhìn lên trời. Vậy thôi. Bao nhiêu năm rồi. Có thể người ta giờ đã có baby. Một tin nhắn chúc mừng sinh nhật cho người bạn cũ, chỉ đơn giản là vậy.
Một ngày lăn lộn. Nắng toạt da đầu. Bụi bám kín cả kẻ mắt. An ủi là buổi trưa có dịp ngồi nghỉ ngơi nhâm nhi trong bóng râm một quán vườn. Đồng nghiệp cười. Đồng nghiệp nói. Hôm nay hắn rất hiền và ngoan ngoãn, chỉ nghe. Nhạc mở rất dịu. Gió cũng rất dịu. Chỉ có tiếng nói tiếng cười của đồng nghiệp là rộn ràng cả quán. Tĩnh lại chút đi. Con gái con lứa. Đồng nghiệp chéo chân ngoan ngoãn hiền lành bảo sẽ cười rất con gái, hai tay che miệng, hịc hịc hịc hịc. Thôi thôi, cứ tự nhiên, vừa mới ăn xong đừng chọc li phơ fun cả đám.
Có con kiến nào vừa rúc trong người. Ngứa quá. Phải tìm và giết nó thôi. Nghiêm túc
Chắc không nơi đâu trên thế giới có nhiều quán cóc cáy như ở Việt Nam . Cơm bụi trà đá bụi, bánh bèo bánh lọc vỉa hè, bia hơi ven đường quán cà phê cóc, sinh tố dọc đường chè chồm hổm lộ thiên vv…. Tiện lợi vô cùng cho việc đánh nhanh rút gọn hay đàn đúm tụ tập bình dân, và dĩ nhiên sẽ rất mất vệ sinh. Kệ! Chết hẵn hay. Người ta sao mình vậy. Ngồi chò hõ ngóc mặt ra đường, dòm xe chạy qua nghía người chạy lại, thở tống hơi ra hít bụi vào phổi, cũng thú!
Chiều, tấp vô một cà phê cóc cáy như thế. Vừa đá chân chống xe chưa kịp gỡ mũ bảo hiểm liếc vào trong quày thấy một bé gái đang nhìn ngược lại mình. Một khoảng cách xa với tiếng nhạc xập xình thì không thể giữa đường giữa quán hét lớn vì sao cười như vậy, đành há miệng uốn cong lưỡi lên trên thành một chữ: Đen. Để xem độ nhạy của em thế nào. Em bổng dưng cúi mặt cười rũ . Có thể cái cong lưỡi tạo chữ Đen của mình được em luyến láy thành một chữ nào đấy có vần tương tự? Hì hì… Xem ra, em cũng kinh hoàng lắm. Vừa ngồi xuống em bê ra một cà phê đen. Đúng chóc ý định. Vì sao cười vậy? Không có gì. Tự dưng cười với không lý do gì? Thì đôi lúc cũng vậy, thôi để em đánh giúp anh ly cà phê này. Ờ hớ! Em cười cũng xinh, hìa hìa hìa, nếu có quynh Đa Tình bên cạnh sẽ sent cho huynh ấy nụ cười này.
Một tuần vất vả. Xem ra ăn ngoài đường nhiều hơn ăn trong công ty. Trưa thứ bảy báo cơm báo nước đàng hoàng tự dưng tất cả bỏ cơm, rủ nhau đi ăn bụi. Ăn xong kéo vô cà phê nghe nhạc tán chuyện. Trên trời dưới đất một hồi vòng lại chuyện công ty. Chán! Kỳ cục! Ở công ty thì nhác nói chuyện công việc. Bước ra khỏi công ty lại lôi chuyện công việc ra bàn.
Tối nay suýt chết ngạt. Híc!
Bạn rủ rê đi Nha Trang Đà Lạt với cả gia đình. Không hứng dụ này. Vả lại đang kỳ làm ít ăn nhiều, hi hi…Dồn tiền đi một chuyến dài ngày cho sướng.
Cực kỳ thèm tiền.
24/06/2008.
.
Đì lít rùi , thíc thì đì líc , thế thôi
Trưa chủ nhật 29-06-2008.
1. Cám ơn Hoàng Phi Hồng, nghe bạn nói hắn buồn đến … đứt nguyên khúc ruột thừa, khỏi đến bệnh viện cắt bỏ, đỡ tốn tiền, he he…..
2. Một tuần khó khăn. Nhận thấy hắn rất ác với bản thân. Luôn luôn tạo ra những áp lực cho chính bản thân hắn. Để làm gì? Chắc cũng chỉ vì bản thân hắn thôi. Xét cho cùng hắn cũng chỉ là con người ích kỷ, cực kỳ ích kỷ mới đúng. Từ trước đến giờ những gì mà hắn nghĩ ra đều phải thực hiện được, bất chấp những lời khuyên nhủ góp ý xung quanh hay khả năng hiện tại của bản thân. Ừa, mà bản chất là như vậy. Trong suy nghĩ hiện tại của hắn, bất kể đúng hay sai, cho đến bây giờ bản chất này vẫn chưa cần điều chỉnh hay thay đổi gì cả. Hãy làm những gì thoả mái cho bản thân.
3. Đang nghe một bài hát của người dưng. Một bài hát trẻ. Nhận thấy hay hay. Hắn vẫn thường dùng con mắt ác cảm để nghe những bài nhạc thuộc thể loại nhạc này. Nhưng trưa nay tự dưng lại có cảm tình, có thể lời bài hát còn chấp nhận được, có thể sự cố gắng thể hiện của một-người-dưng không chuyên ca hát. Oh, year!
4. Trưa nay dán vô phòng bé Kiều vài tấm hình động. Sản phẩm đầu tay. Hi hi… cứ như là trang trí phòng … cưới ấy. Mà kỳ lạ, không biết Kiều nữ kỳ rày đang dung dăng với đại gia nào mà bỏ luôn phố Núi thơ mộng này. Ha ha, bé ấy mà nghe trang trí phòng cưới là bé ấy … tát nước vô bếp nhà hắn ngay, đừng ai nói lại nhá.
Ngày đầu tiên tháng bảy!
1. Cho Hoàng Phi Hồng: Dù bạn không thích tiếng cám ơn nhưng hắn cũng phải nói: Cám ơn! Cám ơn vì đã đọc đã nhìn tất cả những gì hắn viết hắn vẽ và chia sẻ một vài suy nghĩ. Trên Net như thế đã là vui. .
Về mấy tấm poster hắn đã làm, thật ra hắn vẫn thích những tấm "tĩnh" hơn. Nhưng có "tranh" thì cũng có "điện ảnh", lâu lâu giải trí đổi món cho đỡ ngán miệng nhạt mồm. Những sản phẩm đầu tay thường không được đẹp, mỹ thuật. Và, hắn sẽ cố gắng tranh thủ thời gian rãnh rỗi ngâm kú thêm về "điện ảnh". Biết thêm một điều sẽ tốt một điều, phải không You?
2. Cho chị Mờ cai trường: Cuộc sống có vui có buồn, ai may mắn niềm vui đọng lại ai kém may mắn nỗi buồn bao vây. Đọc mấy lời viết của chị hắn thích lắm, hắn luôn luôn mong muốn người khác nhận xét hắn là một người tràn trề ... nội tâm, he he he... Thói đời là vậy, thiếu điều gì mong ước điều đó. Thật ra, hắn rỗng như những pót tơ động đậy và cố tình che giấu đầy những mân-ti-kha-lơ lòe loẹt trước mắt thiên hạ, chị biết được điều này đừng có cười hắn nhá. Nói một cách trung thực, khi hắn re ré cười đùa chính là những lúc hắn suy nghĩ được nhiều nhất. Ngược lại, những lúc suy tư hay tỏ vẻ suy tư với vẻ mặt đầy nội tâm và ảm đạm, hắn rỗng thê thảm, chẳng thể suy nghĩ được điều gì ngoại trừ những động tác của thói quen mà hắn thường làm trong vô ý thức.
Sis Lan Khanh có chỉ vẻ cho vài điều, nhưng thời gian này hắn chưa thể làm được. Những tấm hình động đậy sẽ làm vào thời gian khác, chắc cũng không lâu. Chị Mờ gặp sis í cho hắn gởi lời hỏi thăm sức khỏe.
3. Cho Hắn: Lời đầu tiên, hắn xin lỗi bản thân thời gian qua đã bị đọa đày, cưỡng bức. Thôi thì, sẽ thưởng sẽ nuông chìu bản thân trở lại, sau buổi dạo Núi hôm nay hắn sẽ dành riêng 20" nuông chìu cho bản thân xem .... phim ba chữ ít, hia hia hia
Cuộc đời thật bất công, tự dưng lại cho hắn chứng kiến cái cảnh một thằng người đứng lên xỉ vả kết quả công việc của một người khác với vẻ đau đớn tiếc nuối. Chướng mắt không chịu nổi. Toàn bản thân bị ốm gia quyến bị đau người thân nhập viện nhưng rất hăng hái nhảy múa trước những kết quả không như ý của đồng nghiệp. Nhìn cảnh này hắn liên tưởng đến những nhân vật tự vẽ của giới báo chí là các đại đức Thích Tổng Quát, Thích Tóm Lại, Thích Tùm Lum cứ mỗi cuối năm lại trương phềnh bộ mặt đau đời lên báo mà xỉ vả đời sống văn nghệ năm qua mất mùa, tình hình kinh tế giao thông giáo dục xuống cấp... Những thợ vẽ đến sau đầy những ruồi bu kiến đậu. Có ngon có can đảm có dũng khí thì hãy nói trước. Đừng thừa nước đục buông câu. Rất bẩn.
Lúc này, hắn cũng đang nghĩ về những người ngày hôm qua chân đóng đầy phèn quần xoăn đến gối, buổi sáng ra quán bún đầu đường vừa gãi vừa ngáp vừa chan thêm mắm vừa vớt ớt bủn dầm trong lọ vừa húp roàn roạt đến miếng nước cuối cùng trong tô. Thoắt một cái, ngày hôm nay sang được trời Tây, hưởng chút bơ chút sữa bổng thấy mình cao to hơn thiên hạ bằng xoen xoét quay miệng trở về hướng cũ mà than trách chế độ, mà tỏ lòng thương hại những bạn bè đồng môn gia quyến đang lặn ngụp ở cái nơi đã từng chui ra. Thật đáng khinh hai lần. Đành rằng ai cũng muốn mình và người thân mình được sống đầy đủ ấm no hạnh phúc, ai cũng muốn mình và người thân mình được có quyền dân chủ tự do. Nhưng, chính trị khó lắm đấy. Có ngon thì nhào vô. Có ngon thì cố gắng phấn đấu trở thành người lãnh đạo chèo lái hướng dẫn xây dựng một đất nước giàu đẹp. Đừng có đứng bên ngoài hò hét hô hào sau mỗi kết quả của người khác.
Mà nghĩ lại hắn cũng bao đồng. Đi tám!
.
23/07/2008
Một ngày đáng nhớ nhưng lại tê liệt mọi cảm giác chia sẻ. Muốn giữ nó cho riêng hắn.
Nguyên một buổi tối từ chối đi chơi để ngồi một mình trên mạng. Không chat. Chỉ đọc blog của bạn và nghe nhạc. Kỳ lạ là lại nghe duy nhất một bài hát Vẫn Hoài Ước Mơ vẫn không chán. Tự dưng lại dấy lên một điều gì đó rất mong manh về những kỷ niệm ngày xưa và mơ ước ngày mai. Mong manh thôi. Không đầu không đũa. Nhận thấy kỳ rày hắn rất điên. Và càng ngày hắn thấy mình giống như một con rùa.
Phải khác!
Tít tít tít, bây giờ là 00:00 ngày 17/09/2008, một giờ phút rất liêng thiêng và phù hợp cho việc ... ngủ. Sau 1 phút off máy, TT sẽ tự động leo vô nôi và khò, hôm nay ngủ ... sớm (mới đầu giờ sáng đã khò) và không cần ai ..... ru!
Hi, Phương Loan, tối nào leo vô nôi, anh cũng bắt Michael To Rock và Mỹ Tâm xếp hàng hát ru vài bài hết á
Ờ, em thíu cặp kính đen nữa là đủ bộ á.
Michael To Rock thì cho bài Nothing to lose, còn Mỹ Tâm thì Ước gì dzí Mãi yêu
Thứ sáu ngày mười chín tháng chín năm hai ngàn linh tám
Lâu thật là lâu mới được nghỉ một lèo 3 ngày cuối tuần. Sướng còn hơn thành tiên. Yé yé yé... sau hai tuần miệt mài cày cuối mới hưởng được thành quả hôm nay.
Mà bực mình lắm. Sáng nay đang lên tiên nửa chừng thì con quỷ chung phòng phá ngang. Đã bảo với nó sáng nay được nghỉ làm dậy trể, vậy mà cứ năm giờ là nó ầm ầm thể dục, ào ào dội nước, rùng rùng dắt xe. Bằng tuổi chung phòng chia ngang tiền nhà, vậy mà trông nó cứ xí xọn hơn mình, trẻ trung hơn mình, công việc ít va chạm hơn mình, bồ nó lại chìu chuộng nâng niu nữa, hỏi thử có bực mình không? Quá bực là đằng khác
Sáng nay trở về quán cà phê cũ. Lại nhâm nhi. Nhâm nhi cà phê và nhâm nhi nhạc. Quán không đổi khác mấy. Có chăng là một chậu cây khá to được đặt thêm ngay ở bực thềm vào ra. Dàn Phục vụ hình như đã thay đổi toàn bộ. Toàn mấy chíp hôi xanh xanh đỏ đỏ, trông vui mắt. Hai anh mặt mụn và mặt láng đã nghỉ làm. Phục vụ ở góc quen thuộc này là một em váy ngắn mướt mờ, lúm đồng tiền lung linh trên má, mình còn ưa nhìn huống chi mấy anh không tình nguyện chết chìm trong đó. Hứ! Mà mình chỉ thích ngắm giai thôi Chắc phải đổi chổ. Góc bên kia có một anh mũi thẳng và ánh nhìn rất lạnh. Hi hi hi... Kiểu này là phải đầu tư lâu dài roài.
Về lại Phố Núi đổi khác nhiều quá. Mem mới tùm lum, chào làm quen không kịp. Bài vở ngày một nhiều đọc mỏi cả mắt. Mà vô duyên lắm nha, ông Tuyệt Tình tự dưng nhảy vô đây rêu rao ngủ lúc 0g, trước khi ngủ nghe nhạc. Hứ! Chắc chả làm bộ thông báo điều này cho mình biết là chả cũng yêu âm nhạc, cũng là người nội tâm sâu sắc gì gì đó chứ gì. Xíaaaaaaaaa !!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Lại còn Ước Gì với Mãi Yêu nữa chứ. Công nhận chả bền bỉ thật. Tán tỉnh săn lùng đưa đón mình đến mấy cái diễn đàn. Hé hé hé. À, để nhớ lại lời Má dặn cách đây mấy năm thử xem. Điều dặn thứ bảy. Con gái không được cười to. Âm thanh phát ra lúc cười phải nhỏ nhẹ. Miệng chỉ hơi vểnh lên một góc mười độ. Chí hé 1/4 đến 1/3 độ dài của răng. Thôi, xí xóa nụ cười hé hé hé lúc nãy. Cười lại. Hi hi hi. Má thấy con có nghe lời Má không? Con yêu Má
Nhấp ngụm cà phê. Thật thỏa mái.
Đang nghe online Sẽ Không Bao Giờ Yêu trên Phố Núi. Trà My Idol hát bài này giọng rất lạ. Cô bé này mặt lạnh tanh.
Áo quần cũ đã hết. Chiều nay phải sắm thêm vài cái mà mang. Thôi kệ, nghèo cũng nghèo rồi. Thêm một cái áo cũng chẳng nghèo thêm.
Bye bye Topic! Thỉnh thoảng sẽ ghé thăm, nha!
.
Ghé vô đây vừa đọc nhật ký ........vừa nghe nhạc ..........vừa nhâm nhi Caphê còn gì bằng
TT mến chúc tất cả cuối tuần dzui dzẻ
Kiều, winh Dàng, 2T, TT.v.v...
Long time no see! Kiều.
Hy vọng ko bị bóng đè, sẽ đặt ROI DÂU tặng K với 1 công 2 việc : ngừa bóng đè và quất con quỷ nếu cần. Hì! Hì!
Chúc cuối tuần dui dẻ
Chủ nhật 09-11-2008
Cuối tuần có mưa rơi. Toàn ngồi nhà lướt Net và nghe nhạc. Thỉnh thoảng có rung rinh một tẹo chiếc mobile. Vậy là qua đi một tuần. Thời tiết nơi này không thay đổi mấy. Gọi điện về nhà nghe bảo mùa đông đã thật sự trở về. Ôi, mùa đông, mùa của mưa sụt sùi, của gió và cả những trận lũ lụt. Đêm đông năm nào mình còn vùi tay trong tay, ấm nóng cùng ngô nướng nóng. Những chiều tan học anh trùm người trong chiếc áo mưa kín đáo đón em ở một góc đường. Xa qua rồi những ngày đông năm ấy. Chúng mình xa nhau thật rồi. Xa cả khoảng cách địa lý lẫn trong suy nghĩ về nhau. Chúng mình bây giờ mỗi đứa có một lối đi riêng, mà trên lối đi đó mình không còn chung bước. Và, chúng mình bây giờ cũng có những hẹn hò riêng. Em không biết anh thế nào, nhưng với em, những ngày bên anh mãi là kỷ niệm đẹp, chỉ đơn giản là kỷ niệm đẹp mà thôi, không gì khác nữa. Chúc anh vui vẻ với mùa đông năm nay, như em bây giờ, như em ở nơi đây, mùa đông đã đến nhưng lòng không còn giá rét hay gió mưa dầm dề nữa...
Chúc anh Mây và anh Hồ Pháo Bình vui vẻ cuối tuần.
Thứ 7, 22/11/2008
Cuối tuần, không cà phê cũng chẳng thuốc lá, à mà quên, có khi nào em hút thuốc lá đâu, cũng không bạn bè anh em thân thuộc bên cạnh. Em một mình ngồi bên khung cửa sổ, đếm tiếng chim lách chách gọi đàn, đếm tiếng lá cây hoàng lan trước nhà xào xạt, và đếm cả tiếng chửi nhau của hàng xóm mới dọn về. Và ước gì bây giờ trời đổ một cơn mưa, cơn mưa thật to, để em u mê ngơ ngẩn đếm từng giọt nước, đếm cho đến lúc đầu kêu ong ong rồi lên gường làm một giấc cho đến tận sáng thứ 2. Em vô duyên lắm phải không anh? Ờ, con chim kia cũng biết lách chách gọi đàn, huống gì em? Đã bao nhiêu cái cuối tuần em đơn độc. Đơn độc cà phê. Đơn độc ngồi. Đơn độc nghêu ngao hát. Mãi thành quen. Rồi cảm giác cô đơn cứ vây chiếm lấy em, ngay cả giữa đám đông người, ngay cả những buổi tụ tập buôn chuyện bá láp. Anh có hiểu cảm giác đó không? Và có khi nào anh nếm trãi chúng? Ờ, thì anh nói, cuộc sống luôn luôn chảy. Ờ, thì anh nói, công việc nó thế, chúng mình còn trẻ, chúng mình phải tin tưởng vào nhau... Ờ, thì cái gì anh cũng có lý, nhưng anh có biết chúng mình chỉ có 1 cuộc sống này, duy nhất, vĩnh viễn không có cái thứ 2 tồn tại song hành. Và chắc anh cũng nhớ một câu đại khái rằng không có gì là tuyệt đối chỉ có điều tuyệt đối là tất cả đều tương đối, anh nhớ chứ? Dẫu sao, em cũng là phụ nữ với những tính khí muôn thuở của thế giới đàn bà lúc trái gió đổi trời, cũng muốn điệu đàng hờn giận với người mình yêu thương. Anh cứ mãi làm cánh chim mở đường lao mình vào bão tố, còn em, những khi vấp váp những điều nhỏ nhặt, điều ao ước duy nhất lúc đó là được nhìn thấy ánh mắt động viên, được anh giơ bàn tay ấm áp kéo dậy. Đơn giản chỉ là vậy, anh có biết?
20/03/2009
Kỳ rày ức chế dễ sợ
Lỗi của mình nhỏ tí xíu trong dây chuyền sự kiện, vậy mà Sếp xé ra to, rồi nâng cao quan điểm, rồi quy nạp sao chụp, rồi … đổ ụp hết lên đầu mình. Mở miệng mắc quai. Bứt dây động rừng. Thời tiết đang nóng dần lên nhưng nhìn mặt rắn câng của Sếp thấy còn hơn 40 độ. Trời ơi là trời. Oan này ai giải cứu giúp đây. Bụt ơi là Bụt. Con gõ bàn phiếm thật mạnh 5 lần enter vừa hả dạ vừa đủ thời gian cho Bụt hiện ra!
Oạch!
Oạch!
Oạch!
Oạch!
Oạch!
Không có ai hết!
Điên cái đầu!
Hú hú hú! Bụt thiên vị quá chừng. Sao con Tấm hở một tý là mè nheo mở miệng ra khóc thì Bụt hiện ra giúp đỡ. Mà giúp nó tới 3 lần lận. Mà toàn những chuyện không đâu. Con Tấm nhác làm thì Bụt sai bồ câu tới giúp đỡ. Nó không có áo quần tí tởn với trai thì Bụt cho nó quần áo đẹp. Nó không chịu đi làm kiếm tiền mua sắm giày dép thì Bụt cho giày dép. Còn con thì sao? Con một ngày 8 tiếng quần quật, trên Sếp dưới đám nhân viên hở một tý là phân bì nói xấu ăn hàng chơi game mê muội. Con phải dàn xếp sao cho êm ả thái bình, kiểm điểm người này khuyến khích người kia, vừa đấm vừa xoa cương nhu trên dưới. Nhưng đổi lại? Là vẻ mặt rắn câng hơn 40 độ của Sếp trong 2 ngày qua sao? Oan này sao Bụt không cứu giúp cho con???
Còn anh nữa! Quá lắm rồi. Có biết những lúc này em cần lời động viên lắm không? Em đang cảm nhận tình cảm của chúng mình ngày càng mờ mịt, phai nhòa. Chuyện tình cảm tự nhiên mỗi một mình em không cố gắng được. Được rồi, không cần chia sẽ nữa. Thời gian này em muốn nhìn ngắm lại bản thân mình. Và nhìn ngắm lại những chuyện đã qua. Anh cứ lo công chuyện của anh đi. Bắt đầu off 3 ngày xả stress.
Em ghé qua rồi. Toàn ảnh ... nữ hong hà
Cám ơn anh nhiều nhiều nha
Love toilet !!! ủa muh không ...Yêu cầu Anh MV bổ sung thêm vài tấm Ảnh Nam ......cho Kiều vô ngắm để Xả Stress
21/03/2009
Quỷ ơi là quỷ, tao thương mày lắm. Chúng mình sao cứ phải đắn đo trằn trọc như vậy hở quỷ. Tại sao họ cứ chạy nhảy ngoài đường, ăn uống ngoài đường, nói cười ngoài đường, vui chơi ngoài đường, còn chúng mình cứ mãi rù rì trong phòng lo lắng suy đoán trăn trở rồi mất ngủ. Cứng rắn lên đi quỷ. Đừng suy nghĩ nhiều nhanh tàn phai nhan sắc lắm. Chúng mình còn phải lo lắng cho bản thân nữa chứ. Ra Tết lên thành phố có nói với tao mẹ mày đau lòng khi thấy ngày mày một ốm, tóc ngày một thưa, mày nhớ chứ. Cho qua mọi thứ đi quỷ. Ngày mai tụi mình phải dung dăng nha.
Chị Thảo chợ đen: Chị là chị .... hỉu em lắm đóa, thương chị nhức núi
Mấy bửa nay lại có chiện bực mình hả Kiều...mai nhớ đi chơi cho thoải mái nha em...kím cà lem ăn cho mát...hay đi bơi cũng tốt lắm...
Kiều . Lúc trước NNT cũng vậy đó Kiều. Làm chung với 1 GM người Nam Phi mỗi lần NNT làm sai cái gì là hắn gọi lại hỏi nguyên nhân nhưng khi NNT giải thích thì hắn chỉ trả lời 1 câu tao không quan tâm. NNT tức lắm nhưng lúc đó thật sự mình sai. Sau đó thì có nhiều nguyên nhân này nọ NNT nói với hắn nhưng hắn cũng chỉ nói 1 câu tương tự. Sau này NNT có làm sai hay do chuyện gì đi nữa NNT cũng không giải thích điều gì, anh ta hỏi thì NNT nói tao nói ra mày cũng không có quan tâm vậy thì tại sao tao lại làm mất thời gian của cả 2. Hắn ta tức lên và cứ lập đi lập lại nhưng tao là GM của mày, tao sẽ cho mày warning um xùm lúc đó trong đầu của NNT cũng có câu tương tự như hắn thường nói ra tao cũng không có ke . Rồi sau đó thì mọi chuyện cũng êm xui, việc NNT, NNT làm việc hắn hắn làm. Để coi lúc đó NNT làm gì ta, mỗi lúc tức sếp thì NNT rủ bạn bè đi uống, nói xấu hắn với bạn bè vậy là hả giận . Nhưng nhiều lúc NNT tức quá cũng muốn cải tay đôi với anh ta 1 trận cho hả giận rồi nghỉ việc cũng được tại tánh NNT nóng này lắm đó Kiều.
Kiều buồn thì Kiều cứ vào PN tám nha Kiều
29/3/2009
- Anh Đa: Em nghe theo lời anh. Mua cà rem xuống hồ bơi cháp cháp .
Cám ơn anh đã vô đọc Topic của em.
- Kưng kưng: Đôi lúc cũng thấy thương cho thân phận người Việt làm thuê của bọn mình. Nhiều khi họ đòi hỏi vô lý lắm, toàn những chuyện bên lề làm sao chuẩn bị cho kịp, đôi lúc họ bực dọc ở đâu mang vô công ty đổ ụp lên đầu đám nhân viên nghèo đói dưới quyền. Chán không chịu nổi. Lúc trước Kiều làm cho 1 công ty Hàn Quốc. Ông chủ trẻ nhưng do làm ăn thua lỗ nên hay nhăn nhó và gây gỗ dây chuyền. Đến nỗi công ty truyền tụng một câu chuyện: TGĐ bị vợ la nên lên công ty la lối anh trưởng phòng, trưởng phòng kiếm chuyện mắng nhân viên, nhân viên ấm ức trong người về nhà không biết làm gì cho hả giận (vợ thì không dám gây chuyện) bèn ... đá con chó 1 phát.
.
07/18/2009.
Rồi cũng đến ngày cuối cùng xách gói ra đi. Vẫn vậy. Những cái bắt tay. Những lời chúc may mắn. Lần ra đi này thấy hoang mang một chút, nghi ngờ một chút, và thêm một chút tự nhủ cố gắng cẩn thận, thà không có còn hơn có những điều không nên có. Không gia đình.
Logging xóm Núi với nick name Oh-Vậy Sao? sao thật trẻ con. Uhm! Thì đó là sự lựa chọn nick của mình từ mấy năm trước, ngẫu nhiên, vui vẻ, đơn giản, ngơ ngác. Nhưng bây giờ thì không ổn chút nào. Xóm Núi trẻ tuổi nghề nhưng lớn tuổi đời. Mà cái tính leo Net chọc phá thiên hạ vẫn chưa chịu từ bỏ mình. Lại hoang mang. Có nên không? Có thật sự vui không? Hoang mang ngay cả ở cái xóm mình hay la cà. Lại thêm cái nick oh-vậy sao? đọc lên như đám con ba tuổi của anh Tony trong Nét đẹp Trẻ thơ. Hic. Không gia đình.
Trong tuần này cần phải giải quyết gấp một vài công việc. Lấp cho đầy khoảng thời gian buổi tối thời gian sắp đến. Rồi tuần sau lại đôn đáo lên đường tìm một gia đình mới.
Đáng đời cái thói bon chen.
.
Khi nào tìm được nhà mới và dọn nhà xong là phải đãi ăn tân gia đó nha Đệ...
Thanks 2 anh chị. Đúng là đang yêu có khác, thở một phát dịch cũng được chứ đừng nói chi đến tiếng Thượng
Đến giờ nhảy ổ rùi. Bibi anh chị!
vào nghe các Anh chị nói chiện có bùn lắm cũng phải bò lăn bò cừ ...
.
.
.
Một lần rồi hai lần, bắt đầu từ bỏ những thói quen cũ, những công việc hình hài sắc thái cũ, hình thành những thói quen mới. Không biết là tốt hay xấu. Ví dụ như không còn quan tâm nhiều đến những vấn đề xung quanh, nếu mọi người nghĩ xấu - sẽ xấu, và ngược lại. Sao nó cứ ... trên cả mênh mông vậy nhỉ? Kệ. Bỏ qua.
Đầu tuần ghé lại hiệu sách. Bao lâu rồi mới ghé lại nên hiệu sách quen thuộc cũng thấy có vài thay đổi. Ôm về vài cuốn, tậu vài disk phim, vậy mà hết chẵn 500k, thủng túi chi tiêu đến cuối tuần. 3 ngày đọc phăng teo 3 cuốn dày cộm. Đọc kỹ và không bỏ sót. Thật là ... phi thường . Có lẽ, mấy cuốn phim, chắc cuối tuần này mới có thời gian tiêu diệt chúng.
Buổi tối kỳ rày phủ kín thời gian. Thấy vui vui lên một chút. Vòng tay thêm nới rộng. Và thêm một vài điều là lạ. Chỉ cảnh báo với chính mình, à không, nhắc nhở: Cái gì cũng có 2 mặt. Kỳ rày, mình hơi bị ... hư thân.
Thỉnh thoảng, những viễn vông lại quay đầu trở lại quấy rày. Cũng thấy hay hay chút đỉnh. Trước khi ngủ ấy mà. Đang cố gắng cho mình khoảng năm phút để mơ mộng thôi. Rồi sau đó, cố gắng lái suy nghĩ về những điều thiết thực hơn. Để sống.
Chat với bạn một tý. Rồi ngủ. Chúng nó ... lên rồi
Có những cái thói quen thật dễ thương không đành vứt bỏ, có những cái thói quen mà khi nghĩ đến mình không thể thực hiện được mỗi ngày trong tương lai lại thấy bức rức, buồn man mác, buồn vô tả đó 2Tê .... Những gì làm được ngày hôm nay chớ nên vứt bỏ đi nếu nó làm mình hạnh phúc, vứt bỏ được gòi lại sợ sẽ hối tiếc một ngày nào đó
Quan tâm đến mọi chung quanh, thiết nghĩ đó đâu phải là môt thói quen xấu đâu, Trong đời sống hàng ngày, những người chung quanh mình là những người gần gũi với mình nhất, nhiều khi còn hơn cái tình cảm mà mình dành cho anh chi em của chính chình ở một nơi xa ... Những người bạn trên Net, hàng ngày gặp nhau để đôi lời chào hỏi, tâm sự cũng làm cho mình được cảm thấy mình thật hạnh phúc, cho dù chính mình cũng biết, đó là những giây phút hạnh phúc thật mong manh, lúc trước Sỏi có một ý nghĩ ngộ nghĩnh, đó là khi mình tắt chiếc máy vi tính đi thì coi như là xong, nhưng thật sự không phải như vậy, những ngườii bạn đó chiếm không ít những quan tâm của Sỏi, đầu óc Sỏi vẫn cưu mang những hình ảnh của họ ... Và Sỏi thấy mình hạnh phúc khi mình còn còn quan tâm đến người khác, Cố nhạc sĩ Trinh Công Sơn đã từng có nói " Sống trong đời sống cần có một tấm lòng .... "
Giờ này chắc 2Tê đã nhắm mắt dzỗ một giấc nủ ngoan hiền với những giấc mơ thật đẹp sau khi chat với "chúng nó" ... Một đêm thật an lành 2Tê nhé
08/23/2009
- Chắc phải ra một sắc lệnh ... cấm đau ốm, và phủ sóng sắc lệnh này trên toàn bộ lãnh thổ gia đình
- Year! Cuối cùng cũng thở phào được một cái. Chấm dứt một tuần ngày ngủ tối vào bệnh viện ngồi canh nhưng không sao chữa dứt được bệnh mê ngủ như mê ... tiền. É chít, lại bộc lộ cái tính này nữa rồi, híc, ngại ghê
- Chiều nay mới có dịp dòm lại cái nhà. 2 con ranh Nick Con và Bin thừa dịp vắng chủ nhà vô rãi nước đái đầy phòng khách. Đồ ... chó xù. Bề ngoài đẹp đẽ yểu điệu nết na. Vậy mà hở ra một tý là làm điều xằng bậy. Cũng may, dí mũi hít hà hết rồi, chỉ có ... tanh tanh ở phòng khách thôi.
- Con Búp Su mập kinh khủng. Không biết nó là Khỉ hay Trâu nữa. Một tuần nó nhảy nó rung, làm gãy hết 2 thanh sắt ở chuồng. Bắp tay nó ... lú ra con chuột tròn tròn. Chắc phải thay đổi kế hoạch. Năm đến không cho nó tham gia chương trình Phụ Nữ Thế Kỷ Hăm Mốt nữa. Chuyển sang thi Lực Sỹ Đẹp. Hoặc kiếm ông Sư nào hiền hiền gả quách nó cho xong.
- Có thêm một thành viên mới. Bà chị bắt về một con ốm ốm đen đen bốn chân bước quờ quạng miệng kêu meo meo. Nó vừa mới ra đời được mấy ngày và bị vứt bỏ. Trông tội nghiệp nên bà chị mang về. Mấy đêm vừa rồi nó không được vô nhà chỉ toàn nằm ở khẽ hở phía trước. Con Nick con Bin thấy cửa nhà hé một phát là chạy ra hít hà cùng với nó. Nó ốm yếu. Mặt ngố đần. Lông đen trộn trắng. Xấu ơi là xấu. Vừa mới đặt tên cho nó: Mều mặt ngố. Hay Mặt Ngố. Hoặc ngắn gọn: Ngố. Mẹ vừa gọi: Ngố, nó hỗn hào đáp trả meo meo.
- Ủa, còn con Dợ, nó ở đâu vậy kà
- Lanh quanh một chút .....
Chút nắng hanh hao giữa đông không làm khí trời bớt lạnh. Hiu hiu gió đùa trên đầu ngọn cỏ. Phía xa, những hàng nén cũng cố giơ những bàn tay xanh xao lên vẫy vẫy chào nắng chào gió đầu ngày. Không có tiếng chim. Cũng không có tiếng bò ậm ò từ xa vẳng lại. Ta rãnh rỗi gom một vài chiếc lá bạch đàn và đốt. Những chiếc lá khô cong người rồi dần chuyển màu trong ánh lửa, trước khi tan vào cát bụi đã vội kịp trả lại không khí dương trần mùi thơm tho nồng ấm giữa trời đông. Ta ngồi đó, trước mộ Cha, và chợt nhớ những ngày còn nhỏ dại, những ngày còn Cha bên cạnh trong những ngày về quê chạp mả. Ngày đó, mùa đông thường hay mưa lắm. Ta bám theo Cha và các Chú các Bác đi dãy mả, nghĩa là dọn dẹp lại mồ mả ông bà cho sạch sẽ. Sẽ vun đất thật tròn cho những ngôi mộ chưa xây. Sẽ phát quang những bụi rậm xung quanh. Và sẽ đốt những nén hương tỏa mùi thật nồng khi đã dọn xong mộ. Ngày đó, mưa mùa đông có những sợi thật dài. Trời lạnh lắm. Lúc mưa to, mọi người sẽ núp vào một nơi kín đáo nào đó. Ngồi vòng tròn che chắn gió mưa. Ở giữa sẽ vun một nắm lá bạch đàn vừa khô vừa ướt. Và sẽ cố gắng đốt nắm lá kiếm chút hơi ấm giữa cơn mưa. Ngày đó, ta hay chồm người ngồi gần ánh lửa. Hít lấy hít để mùi bạc hà the the hơi ấm. Vừa hít hà vừa nghe những câu chuyện xưa hơn cả chuyện ngày xửa ngày xưa. Ta vẫn còn văng vẳng nghe giọng hát tuồng của bác Bảy L, giọng hát mạnh mẽ và đầy tiếc nuối về một thời trai trẻ đã qua cất lên giữa đồng không mông quạnh. Vẫn còn thấy rõ hình ảnh cô G khăn trùm áo vá bán trầu cau giữa chợ Mù U, một chợ chiều khá đông bên cạnh con sông Mù U mềm mại. Trên mẹt trầu cau của cô còn có thêm một thẩu kẹo Ú, loại kẹo giờ đã tiệt chủng, gồm một cục to bột ngào đường vùi trong lớp bột trắng. Đơn giản là vậy nhưng ngày đó mỗi lần được cô cho 1 cây, ta cầm nhấm nháp suốt cả mấy tiếng đồng hồ, cố giữ thật lâu vị ngọt khét của đường thắng trong miệng. Có một mùa đông, ta chạy lạc giữa cơn mưa. Ngút ngát giữa cơn mưa. Lạc lõng giữa cơn mưa. Lo sợ giữa cơn mưa. Không một người thân giữa cơn mưa....
Ta không nhận định rõ dùng Cha hay Ba cái nào thân mật hơn. Nhưng ta có thể trơn tru gọi cả Cha hoặc Ba mà không chút ngượng ngập. Ở nhà thì gọi Ba nhưng về quê là gọi bằng Cha. Mấy năm rồi, ta chẳng có cơ hội để kêu thật to những tiếng này. Có chăng, những lúc nhủ thầm...
Những chiếc lá bạch đàn cong mình trong lửa, vắt sức hắt vào không khí hơi thở ấm nồng giữa ngày đông trời hiu hiu lạnh. Có chút ấm áp đâu đây dù ngày mai trời vẫn còn đông...
29/11/2009
Mới ăn ... cướp được trên
12/11/2009
Vũ trụ bao la không ngừng chuyển động cũng có những nơi hoàn toàn yên ắng phẳng lặng. Một nơi không mưa không nắng không sự sống không chuyển động. Được gọi là khoảng trống hay lỗ hổng vũ trụ
Con người cũng thế!
Có những ngày ta vội vã náo nức tung người ra khỏi cửa vì công việc vì bạn bè vì những cuộc hẹn hò đàn đúm. Nhưng cũng có những ngày ta èo uột trên gường bệnh hay ngồi yên lặng ngắm nhìn khoảng trời qua ô cửa nhỏ. Ngắm nhìn và suy ngẫm về những điều đã qua những điều đang xảy ra và những điều sắp xảy ra. Có thể rõ ràng mạnh lạc hoặc có thể mênh mông mơ hồ. Những khoảng trống lòng người.
Thật hạnh phúc cho những ai một sớm mai thức dậy có một list công việc cần giải quyết trong ngày. Nghĩa là mỗi sớm mai phải tung chăn đứng dậy, hoà mình vào dòng chảy cuộc sống, để thấy mình đang được hít thở đang được sống. Và cũng bất hạnh cho những ai trong suốt cuộc đời không có một lần được vào bệnh viện, không có một khoảng thời gian thất nghiệp, để có đủ thời gian ngắm nhìn lại đoạn đường đã đi qua, đơn giản là nghỉ ngơi, hoặc để biết mình đang đứng ở đâu, và cần phải chuẩn bị những gì cho hành trình về phía trước.
Sắp thất nghiệp 10 ngày.
Thật ra là thay đổi công việc. Được nghỉ ngơi 10 ngày. Và thật ra, đó là 10 ngày chuẩn bị cho một công việc mới nhiều áp lực hơn. Hoá ra, cũng không hẳn là 10 ngày nghỉ ngơi đúng nghĩa.
Tạm biệt căn phòng trên tầng tư chật chội với hàng đống chứng từ sổ sách cùng 2 đồng nghiệp thân quen. Tạm biệt chiếc bàn quen thuộc với chiếc ghế mà mình tốn thời gian rất lâu điều chỉnh để có được độ cao phù hợp. Tạm biệt chiếc điện thoại suốt ngày đổ chuông rồi từ đó tuôn ra toàn những yêu cầu gấp gấp gấp hay những lời hỏi thăm của khách hàng đồng nghiệp. Tạm biệt ô cửa sổ rất rộng lắp kính trắng phía sau lưng, nơi mà từ đó đón gió đón nắng vào tưới tắm cả phòng, những ngày mưa bão đón cả tiếng gió rít lúc như tiếng vận hành máy móc của một nhà máy sản xuất lúc như tiếng chó tru, rất ghê. Tạm biệt khuôn mặt đáng ghét của đồng nghiệp đã từng quyết chiến hơn 4 tháng để rồi đánh bật đồng nghiệp rơi từ tầng tư xuống tầng một. Tạm biệt những buổi chiều có mưa đóng kín cửa phòng để tất cả cùng nhâm nhi cà phê nghe nhạc … Tạm biệt!
Thay đổi công việc lần này vì môi trường. Hơn nữa, cũng là ý muốn đã xuất hiện vài tháng nay. Muốn thay đổi một công việc. Thay đổi một môi trường. Thay đổi một không gian. Thay đổi cả con đường đi về quen thuộc. Hoàn toàn khác lạ. Không có ............
........................
Hơn 3 tháng mới có nguyên một buổi chiều ngồi một chỗ. Rỗi. Nghe nhạc. Ngắm poster. Và lục tìm lại một vài đoạn viết về những ngày tháng cũ. Vu vơ nhỉ. Đoạn xanh xanh nghiêng nghiêng ở trên viết cho những ngày sắp thất nghiệp hồi ... năm trước. Sau đó, thêm một công ty, rồi thêm một công ty nữa. Nhảy nhót tung xèn. Xen kẽ những giữa những cú nhảy là những ngày lê thê cà phê thuốc lá ngồi đồng tụ tập rỗng tếch. Hi hi, giờ thì lại muốn có một vài ngày như thế. Muốn được xách ba lô lên rừng xuống biển. Muốn lê la quán cóc quán lết như những anh ... Ta ba lô. Nhưng khó quá.
Thời gian qua thật sự khó khăn. Đã cố gắng và rồi mọi thứ cũng đi qua. Thời gian đến dự đoán cũng sẽ có khó khăn, tuy tính chất có khác đi chút đỉnh.
Vẫn chưa thoát khỏi cảm giác nhàn nhạt. Nhàn nhạt cả trong đỉnh những lần gặp gỡ.
Vị vui của những chiến thắng cũng đã khác đi rồi....
Thấy Đệ hỏng dô là winh biết Đệ hết thất nghiệp gòi...
Cheers Đệ...
.
Ngày 8 tháng 7 năm hai ngàn mười.
Lâu rồi không ngồi khỏ nhựt ký, giờ viết lại thấy lúng túng, không biết bắt đầu bằng cái gì. Cũng may mà khỏ máy, chứ nếu viết thì chữ xấu thê thảm lắm đây, he he! À, cũng nên bắt đầu bằng một tin nhắn từ Quảng Trị, để chấm xuống dòng ghi cho rõ ràng một chút.
“Anh mong Tây Ban Nha thắng, để rồi gặp Hà Lan và Hà Lan vô địch à? Anh đang mơ à?”. Quả bóng tròn, mơ với chả mộng cái gì, chỉ biết giờ này Hà Lan đang chuẩn bị cho trận đấu tranh thứ hạng cao nhất trong Đấp Liu Xi kỳ này. WC năm nay không xem được nhiều vì ở Việt Nam những trận sau toàn 1g30 sáng, nếu cày, sẽ không đủ sức cho công việc. Nhưng, có thể thấy đây là kỳ WC tràn đầy sao … xịt. Không có những màn bay bổng thần kỳ của những ngôi sao được kỳ vọng. Hình như cơ chế thị trường toàn cầu đang lấn mạnh vào cả bóng đá. Hà Lan không còn là cơn lốc da cam dấn thân hết mình như trước đây. Tất cả các đội bóng đều đính kèm theo dòng chữ: phòng thủ. Đội nào có truyền thống phòng thủ thì càng được tăng cường. Biết làm sao. Điều cuối cùng là mình vẫn mong cho Hà Lan chiến thắng ở trận đấu cuối cùng, dù dưới cơ Tây Ban Nha.
Em trai đang kỳ nghỉ hè và … du lịch. Hè này nó du lịch rùng rợn. Nó vừa hát bài chia tay tình đầu nên càng kiếm cớ đi chơi. Không biết nó có người yêu hỡi xin dấu lệ sầu khi chia tay tình đầu hay không, nhưng kỳ rày nó mập ra và … hư đốn hơn trước. Chuyện tình nó kéo dài 3 năm và nếu ghi chép cẩn thận thì phải lê thê hơn cả phim truyền hình Cô gái xấu xí đã từng lết qua ti vi hồi năm ngoái. Nhiều chuyện về nó lắm, nhưng sốc, sốc nữa, sốc mãi là kết luận cho những gì nó đã trãi qua và đã nghe qua cho một cuộc tình. Đến nỗi khi mẹ nó nghe nó nói tụi con chia tay thì thốt lên, thôi, cũng được, để tối nay mẹ nói cho ba … mừng.
Kỳ rày Mẹ khỏe re. Đây là một điều vui nhất từ đầu năm đến giờ cho cả nhà. Mẹ tự dưng hết đau ốm lặt vặt. Chỉ còn vấn đề về mắt. Người già thật khổ. Khi cơ thể yếu là luân phiên bệnh này bệnh kia kéo đến quấy nhiễu. Mình cũng thích giải quyết dứt điểm chuyện mắt mũi cho Mẹ nhưng Mẹ thì sợ. Sợ đau. Sợ hên … xui. Đầu năm xem quẻ năm nay xui nên ngại chuyện mổ xẻ.
Công việc kỳ rày hơi bị ổn. Có điều nó chưa thể mạnh mẻ. Hù hù hù…. Mong muốn là một việc, thực tế là một việc. Cũng giống như đang mong Hà Lan vô địch WC nhưng hãy để cho đến lúc tiếng còi chung cuộc của trọng tài vang lên mới biết chính xác được.
Chị gọi điện về hỏi tình cảm dạo này sao rồi. Đây là chuyện khó nói nhất. Hi hi! Cảm thấy hơi giống chuyện của em trai. Cứ khoảng 3 lần gặp mặt là 1 lần bất đồng quan điểm nhưng cố lái sang chuyện khác cố nín và 1 lần cãi nhau. Mình quen sống một mình, quen với suy nghĩ độc lập và quyết định độc lập, giờ có một người chia xẻ lại cảm thấy bị ràng buột, gò bó không thỏa mái trong nhiều vấn đề. Chị kế bảo ai cũng vậy, quen nhau yêu nhau và sau này tiến tới xa hơn đều phải ràng buột như vậy, em phải cố gắng dùng tình cảm để xóa đi những khó chịu trong ràng buột, nhưng đừng để cho mọi việc vượt mức, con gái vẫn thích con trai có những chính kiến và lập luận hành động rõ ràng mạnh mẽ quyết liệt. Ồ, bà chị yêu quý, em đang cố gắng để hòa hợp, nhưng phải cho thêm một thời gian. Có đôi lúc em thả nổi vấn đề hơn 1 tuần, cho nó lênh đênh trời nước, nhưng rồi, mọi thứ cũng dập dềnh theo luồng. Em biết, phía bên kia, người ta chắc cũng đang cố gắng để hòa hợp. Với thành ý như vậy, có lý do gì em không cố gắng?
Ngày hôm nay thật là công cốc. Nguyên 1 buổi sáng cày bừa photoshop nhưng kết quả không như ý. Chỉnh sửa hoài vẫn luôn dựa trên những ý tưởng ban đầu. Điên tiết đến nổi buổi chiều thẳng tay ấn nút deleted tất cả kết quả buổi sáng và gọi điện cho bạn đi cà phê. Hy vọng ngày mai sẽ có kết quả tốt hơn và hoàn thành công việc vào cuối tuần này.
.
.
07/23/2010, thứ sáu!
NỤ CƯỜI
A. OFF
Lúc chiều trong khi ăn cơm được xem một clip hài trong chương trình Nụ Cười Vàng. Bổng nhiên phì cười xém tọt cả cơm ra ngoài. Tin không, hơn 4 năm chưa xem một chương trình hài nào cả. Đơn giản là không thích. Tôi không thích những thể loại hài uốn éo hình thể. Những đĩa hài hải ngoại càng tuyệt đối không vì nhận thấy quá phô về hình dáng và quá thô về lời thoại. Nói trắng ra, tôi thích có những nụ cười từ chính kịch. Vậy mà chiều nay suýt bắn cơm ra ngoài.
Tôi có đọc một đoạn về nụ cười, đại khái thế này:
- Một nụ cười không làm mất mát gì cả, nhưng lại ban tặng rất nhiều. Nó làm giàu có những ai đón nhận nó mà không làm nghèo đi người sinh ra nó. Nụ cười chỉ nở trên môi trong khoảnh khắc phù du, nhưng ký ức về nó đôi khi tồn tại cả một đời.
- Người dù giàu sang đến đâu đi nữa cũng cần đến nụ cười, và người dù nghèo hèn cùng tột cũng sẽ được nụ cười làm cho trở nên giàu có.
- Nụ cười nuôi dưỡng hạnh phúc trong gia đình, gầy dựng thiện ý trong làm ăn, và làm lớn mạnh mối tương giao trong tình bạn, mang đến sự thư giãn những khi ta mỏi mệt, niềm hi vọng những khi tuyệt vọng và ánh sáng những khi ta tăm tối trong muộn phiền.
- Nụ cười, cũng như tình yêu, là cái không thể mua bán vay mượn, hay thậm chí đánh cắp từ người khác. Bởi vì, khi đó, nó chỉ là cái gì đó khiên cưỡng và vô nghĩa.
- Có những người không bao giờ nở một nụ cười với bạn. Không hề gì, bạn cứ trải lòng mình ra và tặng họ nụ cười của bạn. Họ là những người không còn nụ cười để cho, vì lẽ đó, họ chính là những người cần nụ cười của bạn hơn ai hết. Hãy tươi cười với mọi người. Chúng ta chẳng những không mất gì cả, mà trái lại, sẽ nhận được rất nhiều.
Đâu đó, tôi cũng có đọc về một loạt những kiểu cười, rất nhiều. Này thì cười nụ, cười lành cười mĩm, rồi thì cười nham hiểm cười đểu cười đùa... cả ngàn. Tôi không phải là nhà ngôn ngữ học, cũng không phải là nhà nghiên cứu về nụ cười, nhưng tôi chắc chắn trong các kiểu cười điệu cười được kể vẫn còn thiếu, nó là một đặc sản của đứa cháu tôi lúc nó khoảng 4 tuổi: cười nghiến răng le lưỡi, tài quá phải không? Nó bị sún răng. Cười rất ngộ.
Dông dài quá. Vô đề luôn nha. Đã từ lâu tôi cũng muốn viết một entry về nụ cười, nhưng chẳng có hứng. Lúc nhỏ tôi rất hay cười và ít nói. Khi tôi kịp biết được điều này thì khoảng thời gian cấp 2 đã lật sang trang. Ngồi giở lại cuốn lưu bút năm lớp 9 tôi gặp lại rất nhiều dòng mô tả về mình, trong đó được lặp đi lặp lại nhiều nhất là cụm từ: Người Hay Cười, Ông Nội và Lỳ. Ông nội và Lỳ tôi sẽ thanh minh vào dịp khác. Còn Người hay cười? Là đó đó, là do cái miệng hay vén tanh bành hai mép môi suýt đụng vành tai.
Ngày bé tôi hay cười. Biết rồi khổ lắm nói mãi. Nhưng thêm, mỗi khi cười, mắt tôi nheo lên trông cũng như đang cười. Cộng với khuôn mặt nhà quê ngơ ngơ. Thành ra là một nụ cười nhiệt tình và thành thật. Cười hiền và cười lành. Đó là những lời nhận xét từ phía xung quanh. Những từ như cười đểu cười nhố nhăn tôi không nghe, hoặc chưa kịp nghe ở thời đó. Cũng không phải tôi cố tình phát huy nụ cười mà do bản tính hay cười như vậy.
Những nụ cười đơn giản. Những nụ cười lồ lộ tất cả ý nghĩa ra ngoài.
Gặp thầy cô người quen bạn bè, dĩ nhiên là cười nhẹ để chào. Cười nhăn nhó khi cô giáo bắt đi thi một môn mà tôi không thích, nếu không thi là hạ hạnh kiểm, ghê chưa. Cười vẻ vang khi biết tôi được chọn làm một trong ba giọng phát thanh viên đọc những bài văn mẫu cho toàn trường trong giờ ra chơi, mặc dù giọng tôi dở ẹt. Và cười thách thức với đám bạn với 1.001 chủ đề lý do tranh luận, học sinh mà. Cười ngu ngu khi theo đứa bạn cùng xóm đi dòm cảnh “2 người yêu nhau” bị bắt và bị nhân vật chính kia méc lại bà chị.
Cấp 3 trở đi tôi ít cười trở lại vì nhận thấy mình hơi vô duyên. Ít chứ không phải là hết. Đó cũng chính là thời gian tôi bắt đầu có những suy nghĩ nhận thức rõ hơn một chút về những vấn đề xung quanh. Tôi bắt đầu không thích những đĩa hài từ dạo đó. Tôi bắt đầu nghĩ về sự giàu nghèo. Về những cái bắt tay lỏng lơi hay nắm chặt. Không làm lưu bút và không ghi lưu bút cho bất cứ người nào vì nhận thấy nó giả dối. Lúc đó, tôi nhận thấy mình già. Tâm hồn cỗi cằn khô cứng. Mặc dù bây giờ nhìn lại vẫn thấy thật trẻ con. Tôi chỉ chơi một nhóm bạn ở ĐH, không nhiều. Đủ để cà phê thuốc lá hoặc ăn uống nhậu nhẹt sau mỗi một môn thi. Đủ để cả nhóm cùng nhau đi xem ca nhạc xem kịch xem phim đi xem bóng đá mỗi khi có dịp. Đủ để tụ tập về quê hay tổ chức đi chơi đâu đó trong ngày. Vậy thôi.
Đi làm. Vẫn sở hữu một kiểu cười hiền và lành. Nhưng có vẻ lạnh hơn. Ít cảm xúc. Nôm na là nụ cười công nghiệp. Nhưng, với bạn bè và những đồng nghiệp thân quen, nụ cười vẫn còn nhiều cảm xúc. Tôi nhớ, với bạn bè vào thời điểm bắt đầu đi làm, đôi lúc tôi vẫn toe toét lắm. Vẫn tranh luận, vẫn cãi cọ. Cái kiểu tranh luận cố chấp để dồn ép đối phương vào ngõ cụt rồi bật cười. Hoặc ghê hơn, mỗi người một câu xoay tròn, dồn đối thủ vào tâm, chao đảo.
Mọi thứ lần lượt qua đi. Nụ cười cũng ít nhiều qua đi…
Tôi đọc đâu đó, đại khái thế này: Cuộc đời phần lớn là buồn, tiếp đó là cái chết. Thật ghê và thật đúng. Tôi chưa từng nghĩ đến cái chết. Chưa bao giờ. Kể cả lúc tuyệt vọng nhất. Nhưng nụ cười mỗi ngày càng như món hàng xa xỉ. Nếu dùng, cũng tương tự dùng một món hàng giả mà thôi.
B. ON
Tôi tham gia online không quá trễ và không quá sớm so với những thành viên ở Việt Nam. Bắt đầu bằng nhu cầu gởi mail cho bè bạn. Từ mail, chuyển sang chat, rồi lê la ở các diễn đàn. Những ngày đầu tiên đến với Y!M, tôi thường cười nhẹ nhàng hi hi, hoặc thoả mái hơn là ha ha. Tôi có duyên với những người ở Hà Nội và Hải Phòng, friendlist chiếm đến 70%. Đứa em ở Hải Phòng bảo anh ơi sao anh cười hi hi điệu thế. Ờ, mà điệu thật. Vậy là chuyển sang cười he he, nghe nhốm đầy khí chất của con vật có sừng có râu hay kêu be be. Rồi cười hị hị, cười hí hí, cười ha hả. Nói chung là tuỳ tâm trạng và nội dung nói chuyện để cười. Lê la vào diễn đàn bắt đầu bằng Yêu Âm Nhạc. Chủ yếu là đọc cảm nhận và nghe nhạc mới. Lô nhô lít nhít một đàn. Nhưng cũng chỉ những điệu cười như vậy. Diễn đàn Việt Nam Net thì có vẻ người lớn hơn, bàn luận đôi chút về cuộc sống, văn hoá, nghệ thuật. Còn mấy diễn đàn nữa, chả còn nhớ, chủ yếu là đọc bài. Trong thời gian này bắt đầu lập một nick rất mỹ miều để cua trai. Há há. Và câu được một con cá bự. Đôi lúc nói chuyện cười hí hí rồi sực nhớ đang là con gái nên suy nghĩ rất nhanh cười như vậy là mất lịch sự bèn giơ tay bụm miệng cười hi hi. Ý nghĩ này được viết thành lời trong diễn đàn làm mọi người phì cười. Diễn đàn Tuổi Trẻ Cười là nơi dừng chân lâu nhất. Và giữa một đám gà vịt tôm té, tôi bắt đầu phát hiện ra mình cũng rất ... chanh chua. Từ đó, tôi bắt đầu đóng vai một nhân vật đẹp trai thông minh lóng lánh. Không những ở đó mà về sau khi tham gia một vài diễn đàn khác cũng như vậy. Ghê hồn. Đồng Tâm Hội, Đặc Trưng, Việt Nam Thư Quán, Trường Việt, Kekhopk. Ở Nhạc Của Tui, Mãi Yêu Em, Bến Nhạc, Nhạc Số, Đàn Ông thì không đóng vai chảnh, chỉ đóng vai hiền. Các kiểu cười khác cũng lần lượt ra đời, Rất ít khi dùng kiểu cười hiền lành hi hi nữa. Ke ke, hô hô, hô hố, hố hố, hí hí, há há, hú hú, khậc khậc, khía khía... Một lần, đang giờ làm việc, mọi người ở Tuổi Trẻ Cười kéo vô chat-room, đâu khoảng hơn 10 nick ở trỏng. Dĩ nhiên ồn ào nhí nhố hơn một cái chợ giáp Tết. Tôi cười ặc ặc, gõ nhanh thế nào trở thành a cac, mọi người đều ô ô ô, rồi bảo ông kia, tự vã vào miệng mình 5 cái đi. Hi hi, vậy là bỏ kiểu cười này. Ở diễn đàn Đồng Tâm Hội, tôi bắt đầu cười hé hé, khé khé, cứ hình dung như một Lý trưởng ngày xưa cười vậy. Mọi người bảo cười gì ghê hồn. Nhưng lần lượt cũng bị nhiễm. Bà Xã online tự thú là từ khi ông xã cười như vậy mình cũng thấy hay hay rồi cười theo. Khé khé khé!
Tôi muốn cười thật nhiều ở thế giới Online. Và cũng muốn mọi người ở Online cười. Nụ cười thật lòng chứ không lổn nhổn khó chịu như dùng hàng giả. Nhưng, mỗi ngày qua đi tôi càng nhận thấy điều này khó và quá sức. Đôi lúc đọc lại những dòng chữ đùa cợt quá trớn của mình và chính mình cảm thấy thô và phô, huống gì người khác. Cằn cỗi thật. Ngốc nghếch thật. Nhưng thôi, cứ để tự nhiên. Cũng giống như ở OFF vậy. Mọi thứ rồi sẽ theo quy luật thời gian.
Nhắm mắt, bấm sent. Không đọc lại!!!!!
.
Bài tớ tớ đeo, hi hi.
Lý do: Pót 2 lần
.
Sáng nay ngồi rãnh, viết bài và post bài, tự dưng có hứng... lục đục! À, lục đục là lục tìm & đọc lại những bài viết cũ còn lưu trong PC. Post lại một bài viết trong những ngày thật buồn. Chỉ còn là kỷ niệm, mong manh...
.
Mới Copy bài viết và cả bài nhạc này
Đệ à..."Con đường em đi không có dấu chân anh"...đọc sao thấy buồn quá chừng...!
Cheers Đệ...
Hé nô, Quynh!
Lần trước thấy nick Nhiều Tim là đệ nổi máu ... nghi ngờ lên rồi, nhưng không dám hỏi, sợ bị đánh . Giờ đọc mấy lời này mới nhận ra mùi của Quynh. He he! Công nhận kỳ rày đệ kém ghê, không có mùi cam úng là đệ nhận không ra Quynh, híc, chạy ....
À, quay vô cám ơn quynh một phát trước khi chạy thẳng. Cám ơn Quynh đã vô đọc bài viết dở ẹt của đệ! Thỉnh thoảng ghé thăm Phố Núi cho vui nghe Quynh.
Hai mươi ba tháng tám.
Căng thẳng nguyên đêm. Giờ thì không thể nào liên lạc. Không có gì khó chịu hơn việc thụ động chờ. Cầu mong đừng có điều gì dại dột. Nhưng, vẫn thấy điên tiết lắm
Ba mươi hai tháng chín...
Căng thẳng nguyên ngày...giờ thì không sao và đang ngồi viết reply để chọc Tiệt Đệ. Không có gì khó chịu bằng cái chuyện không được chọc người khác... . Cầu mong cho những điều dại dột đừng có xải ga cho Đệ nha...
Hai mươi tám tháng hai năm mười một.
Đang ngồi chờ. Phải chi chờ người yêu còn có hứng thú. Đằng này mòn mông ngồi rị mấy file hàng nặng cả tạ. Híc! Chắc tiêu tùng cả tiếng nửa rồi.
Lâu quá không có điều kiện online. Một hai tuần ghé mắt vô Núi một lần nhưng chẳng dám thò tay lên bàn phím. Bạn bè on lai ngày càng xa lắc. Trở về đâu cũng thấy như xa lạ.
Ghé tạm vô nhà em Kìu mi nhon gởi và dòng rồi tranh thủ gườm anh Đa 1 cái (icon gườm tìm không ra)!
Chạy lanh quanh níu tay mọi người nói chuyện chút, he he
.
Cũng ngày hai mươi tám tháng hai năm mười một.
Bửa nay gặp lại Tiệt Đệ...vẫn than thở như ngày nào...Kiều ơi em ở đâu...sao để mấy anh dô đây chiếm nhà của em dậy...
:Gườm lại:
Hai mươi tám tháng hai lần thứ hai.
Anh Tình phẻ chớ hả? Dợ con kỳ rày ra sao? em vừa đi lanh quanh nhưng không thấy sis hòn Sạn. Gặp chỉ cho em gởi lời ... thương nghe, hê hê
Tới giờ về nhà rồi, bye toàn Núi
Cũng ngày hai mươi tám tháng hai năm mười một lần thứ hai...
Quynh vẫn phẻ...vợ con vẫn như trước...(chưa có thêm... )
Quynh sẽ chuyển lời thăm của Đệ cho Sỏi nha...
Đệ đi đường cẩn thận...gặp lại Đệ sao...
.
Nhảm nhí
Tự dưng nhác. Đã gởi xe vào rồi lại lấy xe ra. Mấy hôm nay trời cứ sầm sập tối còn nhanh hơn nước lên ở mấy vùng lũ tràn mà ti vi ra rã hàng đêm điểm tên chỉ họ, kêu gọi từ tâm kêu gọi ủng hộ. Cũng thấy thương, nhưng thôi. Từ thiện là việc của người giàu. Năm ngoái suýt nữa có tên trong danh sách nhận quà cuối năm cho những gia đình nghèo của phường, do vậy cứ yên tâm sống bên lề nước lũ không phải cắn rứt lương tâm. Mới có năm giờ ba mươi chiều mà trời đã nhá nhem mặt nhọ. Định bụng gọi đứa bạn đi lai rai đỡ lạnh ở cái quán xương má hàm mà ngày trước mỗi lúc muốn đến đó chỉ cần nhắn tin trống không đi hốt cốt mã là đủ hiểu, nhưng mới bấm được hai chữ số đầu thì lại ngần ngừ tự nhủ có xa xỉ quá không khi gọi nó vào giờ này. Nó đã vợ đã con. Tan việc nó còn phải hồng hộc cắm thêm bình ô xy vào mũi bắt đầu cuộc việt dã đón con rướt vợ, rồi còn một ngàn lẻ một công việc ở cái tổ cúc cu hơi âm ấm mà một người đàn ông chính hiệu thời thượng trách nhiệm theo mẫu chung ở gêm sô Khi Mẹ Vắng Nhà phải xoắn tay lên chia sẻ. Xuỵt! cũng lâu rồi không có dịp một mình gặm nhấm cà phê gặm nhấm thời gian gặm nhấm bản thân vào thời điểm nhá nhem thế này. Quyết định vậy đi!
Đâm đầu vào khoá học một tháng rưỡi này với mục đích học cho biết. Đó là cách nói đối đầu với mọi người. Cho nhanh cho gọn cho đơn giản. Trong sâu xa thì cũng có một mục đích khác, hơi hơi xa xôi. Thầy giáo mập mập cao cao, mắt sâu mày sể, nhìn phong độ mạnh mẽ nếu các thầy bói vớ được sẽ rất hồ hởi sung sướng phán rằng chỉ cần có thêm chút phúc vận thì chắc chắn làm quan. Tóc thầy là kết quả pha muối của những người chưa phát hiện hoặc có giấy xét nghiệm của bác sỹ đảm bảo chưa có dấu hiệu của bệnh loét bao tử. Tôi ngồi liếc mười cô bé đồng loạt xoã tóc đen tóc nâu tóc hơi hơi vàng cùng khoá chắc cũng không còn trinh trắng ngồi xếp một dãy dài phía trên thầm nghĩ có mấy cô mê thầy. Thầy giảng bài chậm, dễ hiểu. Lúc thực hành lại càng chậm hơn. Giờ giải lao ra ngoài hút thuốc tôi kín đáo vờ vĩnh âm thầm làm một cuộc điều tra nho nhỏ. Kết quả chín mươi phần trăm học viên trong lớp sợ phải hỏi thầy trong lúc thực hành vì để nghe được một câu kết quả cuối cùng các học viên phải oằn mình đau đớn lăn lê bò trườn qua từ ba đến bốn câu nhẹ nhàng dịu dàng êm ái nhưng mọc gai tua tủa. Thầy tuyệt đối không xúc phạm học viên, trong các câu chỉ bài mềm mỏng nhẹ nhàng hình như bóng dáng của phụ huynh học sinh trong đó thì phải. Mười phần trăm còn lại rơi vào những người lơn lớn tuổi và đã đi làm như tôi. Tôi hay hỏi thầy những điều đơn giản nhất, khi chất giọng dịu dàng của thầy hơi hơi căng thẳng hơi hơi tăng cường độ thì dừng, chuyển tiếp thầy cho anh lơn lớn tuổi ngồi phía sau và tôi biết chắc chắn có một anh ngồi sau đó nữa đang sẵn sàng chờ đón thầy. Vợ thầy chắc mập lắm to lắm lớn tiếng lắm. vợ thầy chắc việc ngon lắm thành công lắm quyết đoán lắm. Thầy phải xả lũ trong người vào những khoá học ban đêm, cụ thể vào những lúc thực hành. Khoá học một tháng rưỡi quy định học viên muốn thi không được nghỉ quá ba buổi và làm ít nhất tám mươi phần trăm bài tập quy định. Tôi kẹt khách hàng dây dưa nói nhiều đến trể rung đùi uống nước trống hai buổi thực hành đầu giờ. Thầy cẩn thận công bằng âm thầm làm phép tính một cộng với một bằng hai buổi thực hành thành sau đó quy chiếu sao đổi trở thành một buổi nghỉ. Một nhát. Thêm hôm nay là nhát thứ hai. Vẫn dư tiêu chuẩn.
.
Lan Khanh! Hi hi, Thanh kiêu Xí Muội đã vô đọc tóp pít
Đệ à...winh thấy em Kiều viết dễ hiểu hơn Đệ...nhiều khi đọc bài viết của Đệ, thấy hay lắm...nhưng có nhiều chổ winh không hiểu...hihi...
Nhớ học giỏi...tới đúng giờ và gáng tốt nghiệp cho sớm nha Đệ...
Đệ thấy trong mười cô tóc đen, nâu và hơi vàng...có cô nào được...Đệ nhớ dới thiệu cho winh 5...6...cô nha...lúc này winh hơi bị cô đơn đó Đệ...
Chúc Đệ dui...
Đệ cho winh gởi lời thăm tới em Kiều...
.
07/14/2011. Thứ năm.
Hôm nay vui vẻ, dán vô tấm hình
.
Thứ năm, 21/07/2011
- Kỳ rày muốn ... lăng loàng , muốn thay đổi công việc chứ nhàm chán quá. Nhưng khó, có tuổi rồi, lại nằm lọt trong cái thị trường lao động khan hiếm, nhiều đít ít ghế. Hazzzz
- Chiều qua biển sóng tốt, ham chơi ham bơi ham nhảy nên tối về ê ẩm cả tứ chi, đánh một giấc ngon lành nhưng nửa đêm gần sáng thì mơ thấy ... Ba. Thấy Ba lúc trẻ, trông thật khỏe mạnh trong khi mình là đứa con nít khoảng 9 - 10 tuổi gì đó. Ba đi làm về trời mưa bay bay, nhìn mình một phát mà chẳng nói gì rồi cởi áo khoát ngoài vắt lên ghế đi tiếp. Mình tự dưng tủi thân và tức giận cầm lấy áo Ba vứt xuống nền nhà rồi khóc thét lên. Tỉnh dậy thấy có nước trên mắt. Trằn trọc không sao ngủ lại được.
- Hôm trước trong thời gian hẹn gặp khách hàng thì alô cho đứa bạn đồng nghiệp cũ tới nhâm nhi cà phê. Nó tới một chút thì gọi điện thêm một anh đồng nghiệp nữa tới ... tám. Chuyện tới chuyện lui một hồi vẫn chưa hết chuyện thì hẹn nhau sau giờ làm việc lai rai vài ly ôn nghèo kể khổ tiếp. He he.... Ai cũng công nhận bọn mình ngồi lại kể chuyện thời gian cũ, công ty cũ, đồng nghiệp cũ thì đến hai ngày cũng không hết chuyện. Thật là ... nhiều chuyện
- Online gặp bà-xã-online. Gặp bà-xã-online lần cuối hồi bà-xã-online đi hưởng tuần trăng mật ở Đà Nẵng. Hồi đó mình là người đặt phòng khách sạn, hướng dẫn tư vấn nên đi chơi ở đâu, ăn uống món gì vv... rồi thả hai vợ chồng bà-xã-online muốn làm gì thì làm, còn mình thì khoát balô lên đường đi Thái Lan. Cũng may là ... bà xã online, chứ nếu là ... bà xã offline thì .... chết . Mới đó đã hơn 4 năm. Thằng cu Bánh Bao của bà xã online đã hơn 3 tuổi và là con lai nên nhìn đẹp trai khủng khiếp. Cu cậu chụp hình biết tạo dáng và trông khá năng động. Trông thật đáng yêu.
- Mấy hôm nay trông Mẹ có gì đó buồn buồn. Để chiều về hỏi rõ thử xem !
Nghe danh đa~ la^u ho^m nay ha^n hanh. đu*o*c. tha^y' dung nhang cua? Oh
Đep. trai .....con nha` giau` .....hoc. gioi? muh gia^u' ky~ wa' hen'
Chao` LK ,Winh Đa ,Winh MV va` ta^t' ca? moi. ngu*o*i`